Đối với nhiều người lao động tại TP.HCM, việc mua nhà để an cư lạc nghiệp đang trở thành một bài toán nan giải, thậm chí là bất khả thi. Vợ chồng tôi, với tổng thu nhập khoảng 70 triệu đồng mỗi tháng, một con số không hề nhỏ so với mặt bằng chung, cũng đang phải đối mặt với thực tế này.
Giá căn hộ tại các khu vực nội thành hiện nay dao động từ 80 đến 120 triệu đồng/m². Như vậy, một căn hộ diện tích khoảng 70m², vừa đủ cho một gia đình nhỏ, có giá ít nhất từ 6 đến 8 tỷ đồng. Nếu vay ngân hàng 70% giá trị căn hộ, tương đương khoảng 5 tỷ đồng, với lãi suất trung bình 10% mỗi năm, thì số tiền phải trả hàng tháng trong vòng 20 năm sẽ lên đến hơn 60 triệu đồng. Điều này đồng nghĩa với việc, một gia đình cần có thu nhập ít nhất từ 150 đến 200 triệu đồng mỗi tháng mới có thể “an toàn” gánh vác khoản vay này. Đây là một con số vượt quá khả năng của phần lớn người đi làm tại các thành phố lớn, trong đó có gia đình tôi.
Thực tế thị trường hiện nay cho thấy sự mất cân đối nghiêm trọng giữa nguồn cung và nhu cầu. Theo một báo cáo gần đây, khoảng 80% lượng căn hộ chào bán có mức giá trên 80 triệu đồng/m². Trong khi đó, nhu cầu tìm kiếm nhà ở của người mua chủ yếu tập trung vào phân khúc có ngân sách từ 2 đến 4 tỷ đồng. Sự chênh lệch này cho thấy thị trường bất động sản đang có xu hướng phục vụ giới đầu tư hơn là đáp ứng nhu cầu ở thực của người dân.
Trong quá trình tìm kiếm nhà, tôi đã đi xem một số dự án mới mở bán ở khu vực phía Đông và Nam thành phố. Điều đáng nói là, nhân viên môi giới thường tập trung vào việc quảng bá “tiềm năng tăng giá”, “cam kết lợi nhuận cho thuê” và “dòng tiền đầu tư ổn định”, mà ít đề cập đến các yếu tố quan trọng như tiện ích sống, môi trường xung quanh, trường học hay bệnh viện. Rõ ràng, những thông tin này hướng đến đối tượng là nhà đầu tư, chứ không phải những người đang tìm kiếm một mái ấm để an cư.
Một chuyên gia kinh tế đã từng nói rằng, một đô thị hạnh phúc là nơi mà người có thu nhập trung bình có thể mua hoặc thuê được một căn hộ trong vòng 12 đến 20 năm. Tuy nhiên, tại TP.HCM hiện nay, ngay cả khi dành đến 40% thu nhập để trả nợ, những người có mức lương từ 50 đến 70 triệu đồng mỗi tháng như vợ chồng tôi cũng chỉ có thể vay được khoảng 2 đến 3 tỷ đồng, trong khi giá nhà rẻ nhất đã gấp đôi con số đó. Điều này khiến cho giấc mơ an cư của tầng lớp trung lưu ngày càng trở nên xa vời, chưa nói đến những người lao động có thu nhập thấp hơn.
Tôi không phủ nhận vai trò của đầu tư bất động sản trong nền kinh tế. Tuy nhiên, khi mà 90% nguồn cung mới thuộc phân khúc cao cấp, và nhà ở bình dân gần như biến mất trong suốt 3 năm qua, thì rõ ràng thị trường đang mất cân bằng nghiêm trọng. Nhà ở, vốn là một nhu cầu thiết yếu của con người, lại đang bị biến thành một công cụ đầu cơ, tạo ra một vòng xoáy luẩn quẩn: giá tăng do đầu tư, và đầu tư lại càng mạnh mẽ hơn vì giá không ngừng tăng.
Đã đến lúc Nhà nước cần có những chính sách mạnh mẽ và quyết liệt hơn để điều chỉnh thị trường bất động sản, đưa nó trở về đúng với bản chất là phục vụ nhu cầu an cư của đại đa số người dân. Các giải pháp có thể bao gồm việc nghiên cứu đánh thuế cao đối với những người sở hữu nhiều bất động sản, khuyến khích phát triển các dự án nhà ở vừa túi tiền, và đơn giản hóa thủ tục hành chính cho các dự án nhà ở xã hội. Đây không chỉ là các giải pháp kinh tế, mà còn là cách để bảo vệ và duy trì cơ hội mưu cầu hạnh phúc của người lao động tại các đô thị lớn.
Đối với cá nhân tôi, ước mơ sở hữu một căn hộ nhỏ tại TP.HCM dường như đang trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn hy vọng rằng, đến một ngày nào đó, việc “an cư” sẽ không còn là đặc quyền của một số ít nhà đầu tư, mà sẽ trở thành một quyền cơ bản của tất cả những người đang làm việc chăm chỉ để xây dựng và phát triển thành phố này.
Admin
Nguồn: VnExpress
