Giám đốc dỏm dùng kiến thức tù tội lừa đảo công ty

Vào ngày 10 tháng 2 năm 2020, ông Tôn Kiến, chủ một doanh nghiệp tư nhân tại Nam Kinh, tỉnh Giang Tô, đã báo cáo với cảnh sát về việc 19 triệu nhân dân tệ (tương đương khoảng 70 tỷ đồng) đột ngột biến mất khỏi tài khoản công ty.

Số tiền này, bao gồm các khoản vay từ nhà cung cấp, vốn cho các dự án mới và tiền lương của 400 nhân viên, đã được ông Tôn chuyển vào tài khoản công ty từ đầu tháng 1 năm 2020.

Sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, khi ông Tôn muốn trích 100.000 nhân dân tệ để ủng hộ các khu vực bị thiên tai ở tỉnh Hồ Bắc, ông phát hiện ra rằng tất cả máy tính của công ty đều không thể truy cập Internet. Thêm vào đó, khóa bảo mật của hệ thống ngân hàng trực tuyến cũng bị hỏng.

Nhận thấy sự bất thường, nhân viên tài vụ đã liên hệ với ngân hàng và bàng hoàng khi biết số tiền trong tài khoản công ty chỉ còn lại 2,5 triệu nhân dân tệ.

Cảnh sát xác định thời gian phạm tội xảy ra trong dịp Tết Nguyên đán. Kiểm tra camera giám sát, họ phát hiện chỉ có giám đốc tài chính Tác Nam ra vào công ty trong khoảng thời gian này. Người này cũng có quyền truy cập vào ba khóa bảo mật ngân hàng trực tuyến của công ty.

Khi cảnh sát liên lạc, Tác Nam không bắt máy. Ông Tôn cho biết Nam đã xin nghỉ phép để đưa bạn gái đi du lịch Mỹ sau khi nộp bản kế hoạch năm vào dịp Tết. Khám xét văn phòng của Nam, cảnh sát nhận thấy anh ta đã dọn sạch mọi đồ dùng cá nhân.

So sánh bản sao chứng minh thư của Nam trong hồ sơ công ty với chứng minh thư gốc, cảnh sát phát hiện ra sự khác biệt. Lúc này, ông Tôn mới осознал mình đã bị lừa.

Cảnh sát thu thập mẫu ADN tại văn phòng để xác định danh tính thật của Nam, nhưng tên này đã rất cẩn thận, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

May mắn thay, một đồng nghiệp nhớ lại Nam đã từng giúp sửa ghế. Cảnh sát tìm thấy một dấu vân tay đầy đủ trên chiếc ghế và đối chiếu với cơ sở dữ liệu. Kết quả cho thấy “Tác Nam” thực chất là Chiêm Ân Quý, một kẻ từng có hai tiền án.

Chiêm Ân Quý sinh năm 1980 trong một gia đình nông dân nghèo ở tỉnh Hồ Bắc. Gia đình anh ta phải dựa vào trợ cấp để sống. Quý bỏ học từ cấp hai, một mình đến Thượng Hải làm thuê và cắt đứt liên lạc với gia đình từ đó.

Năm 2006, Quý trộm 600.000 nhân dân tệ tiền mặt của một đồng nghiệp và bị kết án 5 năm tù, nhưng được giảm xuống còn 3 năm nhờ cải tạo tốt.

Sau khi ra tù, vì có tiền án, Quý không thể tìm được việc làm ổn định. Năm 2011, để che giấu thân phận, Quý mua chứng minh thư, sổ hộ khẩu, bằng tốt nghiệp và các giấy tờ giả khác trên mạng. Anh ta còn mua một chiếc chìa khóa xe Mercedes-Benz giả để tạo vỏ bọc “thiếu gia nhà giàu”. Sau đó, anh ta đi phỏng vấn ở nhiều công ty và được nhận vào làm việc tại một công ty ở tỉnh Tứ Xuyên.

Để lấy lòng tin của cấp trên và đồng nghiệp, Quý luôn tỏ ra là một người tài giỏi, tháo vát, hào phóng và thân thiện. Mọi người trong công ty đều tin rằng anh ta là một “cậu ấm” đi làm chỉ để tích lũy kinh nghiệm.

Tuy nhiên, chỉ sau bốn tháng, mọi người đều ngỡ ngàng khi phát hiện Quý đã làm giả chữ ký của ông chủ, cạy két sắt, đánh cắp con dấu công ty và thiết bị bảo mật, rồi chuyển 7 triệu nhân dân tệ (gần 26 tỷ đồng) từ tài khoản công ty vào 10 tài khoản cá nhân do anh ta tự mở.

Khi công ty phát hiện ra sự việc, Quý đã biến mất. Sau lần ngồi tù đầu tiên, hắn trở nên vô cùng cẩn trọng, liên tục di chuyển và tạo ra hàng chục danh tính giả để che giấu tung tích.

Sau hai năm điều tra, cảnh sát bắt được Quý tại tỉnh Sơn Đông vào năm 2013, nhưng chỉ thu hồi được 4 triệu trong số 7 triệu nhân dân tệ. Quý khai rằng anh ta nợ cờ bạc và đã dùng 3 triệu nhân dân tệ để trả nợ.

Quý bị kết tội lợi dụng chức vụ để chiếm đoạt tài sản và nhận án 7 năm tù.

Trong tù, Quý bắt đầu nghiên cứu kiến thức kinh tế, tự học tài chính, kế toán, luật pháp và hành chính. Tuy nhiên, không phải vì hối cải, mà để tạo một vỏ bọc hoàn hảo hơn, nhằm thực hiện những phi vụ lớn hơn sau này.

Năm 2018, Quý được ra tù trước thời hạn và lấy lại số tiền 3 triệu nhân dân tệ mà trước đó anh ta đã dùng thủ đoạn bất chính để cất giấu. Anh ta vừa mua bán thẻ căn cước giả, vừa tìm kiếm cơ hội cho phi vụ tiếp theo. Khi thấy thẻ căn cước mang tên “Tác Nam”, Quý nhận thấy người này có ngoại hình khá giống mình và quyết định sử dụng nó làm danh tính mới.

Sau khi làm giả các giấy tờ cần thiết, Quý bắt đầu nộp hồ sơ xin việc trực tuyến, nhưng bị nhiều công ty phát hiện ra bằng cấp giả. Chỉ có doanh nghiệp tư nhân của ông Tôn Kiến ở Nam Kinh là mắc bẫy.

Quý khai trình độ học vấn là thạc sĩ chuyên ngành tài chính của Đại học Nhân dân Trung Quốc, có nhiều năm kinh nghiệm làm việc tại một doanh nghiệp nhà nước. Ông Tôn rất quý trọng người tài và đồng ý nhận Quý vào làm.

Quý được trả mức lương 20.000 nhân dân tệ mỗi tháng. Chỉ sau ba tháng, anh ta được thăng chức lên giám đốc tài chính với mức lương hàng năm là 360.000 nhân dân tệ nhờ đàm phán thành công ba hợp đồng trị giá hàng trăm triệu nhân dân tệ cho công ty.

Quý còn vận dụng những kiến thức đã tự học trong tù để viết một kế hoạch cải tổ hệ thống quản lý tài chính dài hàng chục trang, thay đổi hệ thống xét duyệt của công ty từ hai cấp lên ba cấp. Điều đáng chú ý là cả ba cấp độ xét duyệt này đều do Quý trực tiếp xem xét. Cách này không chỉ giúp Quý kiểm soát dòng tiền của công ty mà còn tạo điều kiện thuận lợi cho các bước hành động tiếp theo.

Sau đó, để lấy lòng tin của đồng nghiệp, Quý tiếp tục tạo vỏ bọc “thiếu gia giàu có”, khiêm tốn và luôn mang theo chiếc chìa khóa xe Mercedes-Benz giả. Khi đồng nghiệp thắc mắc chưa từng thấy anh ta đi xe, Quý nói dối rằng bằng lái xe của anh ta đã bị trừ 6 điểm nên không dám lái.

Quý còn bịa chuyện đang sống cùng mẹ trong một khu biệt thự sang trọng, nhưng hiện không có xe nên đi làm rất bất tiện. Vì muốn lấy lòng vị giám đốc tài chính này, một đồng nghiệp đã đề nghị đưa đón Quý vì tiện đường.

Để giữ bí mật, mỗi ngày Quý phải rời nhà từ 7 giờ sáng, đi tàu điện ngầm hơn 40 phút để đến điểm hẹn với đồng nghiệp, dù anh ta sống ở một nơi rất xa khu biệt thự. Anh ta đã kiên trì như vậy trong hơn bốn tháng cho đến khi thành công rút ruột tài khoản của công ty.

Nhờ hệ thống camera giám sát, cảnh sát xác định được con đường bỏ trốn của Quý. Anh ta đã sử dụng thẻ căn cước mang tên “Ngô Nhất Phàm” để mua vé tàu đi Thâm Quyến.

Ảnh thẻ căn cước của Chiêm Ân Quý (trái) và thẻ căn cước của Tác Nam. Ảnh: CCTV
Ảnh CCCD Chiêm Ân Quý và Tác Nam: Vụ án giả mạo. Ảnh: Internet

Tại Thâm Quyến, cảnh sát bắt giữ hai sinh viên đã sử dụng thẻ căn cước của mình để đăng ký các công ty bình phong, giúp Quý gửi và rút tiền.

Nhận thấy hải quan kiểm soát chặt chẽ, Quý từ bỏ ý định trốn ra nước ngoài và đổi 19 triệu nhân dân tệ thành đô la Hong Kong và đô la Mỹ mệnh giá lớn để dễ dàng mang theo. Anh ta sử dụng nhiều giấy tờ tùy thân giả để trốn tránh sự điều tra của cảnh sát trong quá trình lẩn trốn.

Chiêm Ân Quý bị truy dấu qua chiếc valy màu đen cỡ lớn. Ảnh: CCTV
Vali đen cỡ lớn giúp truy dấu Chiêm Ân Quý: Chi tiết vụ án. Ảnh: Internet

Tuy nhiên, vì quá cẩn thận và luôn mang theo tiền bên mình, chiếc vali đen cỡ lớn của Quý đã thu hút sự chú ý, và cảnh sát bắt đầu truy dấu anh ta dựa trên đặc điểm này.

Chiêm Ân Quý khai nhận hành vi phạm tội khi bị bắt. Ảnh: CCTV
Chiêm Ân Quý nhận tội: Diễn biến vụ án lừa đảo. Ảnh: Internet

Quý có đủ thời gian để trốn ra nước ngoài, nhưng đại dịch COVID-19 bùng phát vào tháng 1 năm 2020 đã khiến hắn không thể thực hiện được ý định.

Ngày 21 tháng 2 năm 2020, cảnh sát tìm thấy khách sạn nơi Quý đang ẩn náu và bắt giữ anh ta cùng với bộ tóc giả và chiếc vali chứa đầy tiền mặt.

Ngày 21 tháng 12 năm 2020, Tòa án Nhân dân Trung cấp thành phố Nam Kinh tuyên án Quý 15 năm tù về tội trộm cắp và phải bồi thường 800.000 nhân dân tệ.

Do Quý đã đổi toàn bộ số tiền trộm cắp sang ngoại tệ, sự biến động tỷ giá hối đoái đã giúp ông Tôn thu được khoản lợi nhuận hơn 600.000 nhân dân tệ so với số tiền 19 triệu nhân dân tệ ban đầu.

Điều đáng ngạc nhiên là dù bị lừa gạt, ông Tôn đã tự mình viết thư xin tha thứ cho Quý và tuyên bố sẽ tiếp tục tuyển dụng anh ta sau khi được trả tự do.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *