Thất nghiệp tuổi 43: Kế hoạch làm việc đến 65 tuổi phá sản?

Ở tuổi 45, sau gần 15 năm gắn bó với vị trí nhân viên kỹ thuật tại một nhà máy cơ khí ở Bình Dương, cuộc sống của tôi vốn ổn định với mức lương 13-15 triệu đồng mỗi tháng và đầy đủ bảo hiểm. Tuy nhiên, biến cố ập đến vào cuối năm 2023 khi công ty cắt giảm nhân sự do đơn hàng sụt giảm, và tôi nằm trong số những người mất việc.

Ban đầu, tôi tin rằng với kinh nghiệm và tay nghề của mình, việc tìm kiếm một công việc mới sẽ không quá khó khăn. Nhưng thực tế lại phũ phàng hơn nhiều. Gần một năm trời ròng rã nộp hồ sơ khắp nơi, từ các công ty sản xuất, xưởng cơ khí đến các vị trí kỹ thuật trong khu công nghiệp, tôi đều nhận được những cái lắc đầu. Lý do thường gặp là tôi đã quá tuổi. Nhiều nhà tuyển dụng thẳng thắn: “Chúng tôi chỉ tuyển người dưới 35 tuổi.” Nghe vậy, tôi chỉ còn biết cười trừ.

Không thể ngồi chờ đợi, tôi buộc phải chuyển sang các công việc lao động chân tay để kiếm sống. Buổi sáng tôi chạy xe ôm công nghệ, buổi trưa giao hàng, buổi chiều tối phụ bốc hàng cho một kho siêu thị gần nhà. Mỗi ngày làm việc từ 10 đến 12 tiếng, thu nhập trung bình khoảng 300.000 đồng, một con số khiêm tốn và không hề có bảo hiểm hay ngày nghỉ. Ốm đau đồng nghĩa với việc mất thu nhập. Dù vậy, tôi vẫn tự nhủ rằng ít nhất mình có thể tự lo cho bản thân, không phải phụ thuộc vào ai.

Nhiều người hỏi tôi có cảm thấy bất công khi bị loại khỏi thị trường lao động chỉ vì tuổi tác hay không. Thực lòng, tôi không oán trách các doanh nghiệp. Tôi hiểu rằng họ cần năng suất và sức trẻ. Tuy nhiên, tôi tin rằng những người lao động trung niên vẫn còn rất nhiều giá trị để cống hiến. Chúng tôi có kinh nghiệm, kỷ luật, trách nhiệm và trên hết là khát khao được làm việc.

Gần đây, tôi theo dõi thông tin về đề xuất tăng tuổi nghỉ hưu lên 65 và hoàn toàn ủng hộ điều này. Trong bối cảnh Việt Nam đang bước vào giai đoạn già hóa dân số, với số người trên 60 tuổi chiếm gần 14% và dự kiến sẽ tăng nhanh trong 10 năm tới, việc kéo dài thời gian làm việc là một giải pháp cần thiết để đảm bảo nguồn nhân lực cho nền kinh tế. Nếu muốn đạt mức tăng trưởng 10% mỗi năm, chúng ta cần tận dụng tối đa mọi lực lượng lao động, bao gồm cả những người trung niên như tôi.

Tuy nhiên, điều tôi mong mỏi hơn cả là các chính sách đảm bảo cơ hội việc làm cho người lao động trung niên. Việc tăng tuổi nghỉ hưu chỉ thực sự có ý nghĩa khi những người ở độ tuổi 40, 50 vẫn có thể tìm được việc làm ổn định. Nếu các doanh nghiệp vẫn chỉ ưu tiên tuyển dụng người trẻ, thì việc kéo dài tuổi nghỉ hưu chỉ khiến nhiều người thất nghiệp lâu hơn.

Tôi cho rằng cần có những chương trình đào tạo lại, chuyển đổi nghề nghiệp cho lao động trung niên. Ví dụ như các khóa học về kỹ năng số, vận hành máy móc hiện đại, hoặc các ngành dịch vụ phù hợp với thể lực. Đồng thời, cần có các biện pháp khuyến khích doanh nghiệp sử dụng lao động trên 40 tuổi, chẳng hạn như giảm thuế, hỗ trợ chi phí bảo hiểm, hoặc công nhận điểm cộng trong đánh giá trách nhiệm xã hội.

Chúng tôi, những người ở độ tuổi 40, 50, chỉ mong muốn được làm việc và được ghi nhận. Mỗi ngày, vẫn có hàng ngàn người như tôi đang tất tả mưu sinh trên đường phố, trong công trường, trong kho bãi. Chúng tôi chưa bao giờ ngừng cố gắng. Tôi tin rằng nếu xã hội thực sự coi trọng người lao động trung niên, nếu doanh nghiệp nhận ra rằng chúng tôi vẫn còn sức lực, kinh nghiệm và ý chí, thì Việt Nam không chỉ tăng trưởng nhanh hơn mà còn phát triển bền vững hơn.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *