Những ngôi sao quần vợt như Taylor Fritz và Ben Shelton đang lên tiếng về sự bất cập trong hệ thống phân chia tiền thưởng tại các giải Grand Slam, cho rằng các tay vợt chỉ nhận được một phần nhỏ so với doanh thu khổng lồ mà họ tạo ra.
Theo Fritz và Shelton, các tay vợt chỉ nhận khoảng 13-15% tổng doanh thu của các giải Grand Slam, trong khi con số này ở các giải ATP và WTA thường là 20-22%. Fritz nhấn mạnh: “Chúng tôi không đòi hỏi quá đáng, chỉ cần sự công bằng. Các giải Grand Slam đang hưởng lợi lớn từ các tay vợt, nhưng phần thưởng cho chúng tôi chưa tương xứng.”

Quan điểm này nhận được sự ủng hộ từ Jannik Sinner, người từng đề xuất cải cách hệ thống tiền thưởng lên các giải Grand Slam vào tháng 8/2025. Sinner, cùng với những tên tuổi như Aryna Sabalenka và Coco Gauff, đã bày tỏ sự không hài lòng với phản hồi từ Roland Garros và Wimbledon, đồng thời yêu cầu một cuộc họp khác tại Mỹ Mở rộng nhưng không được chấp thuận.

Theo tờ The Independent, Wimbledon 2024 đạt doanh thu ấn tượng 535 triệu USD, trong khi tổng tiền thưởng chỉ khoảng 65 triệu USD, tức là các tay vợt chỉ nhận chưa đến 12,5% giá trị mà giải đấu tạo ra. Mặc dù các giải Grand Slam đều tăng quỹ thưởng hàng năm, nhưng con số này vẫn còn khiêm tốn so với doanh thu khổng lồ.
Fritz và Shelton cho rằng phần lớn lợi nhuận được giữ lại cho ban tổ chức, đối tác truyền hình và các hoạt động thương mại khác. Trong khi đó, các tay vợt xếp hạng thấp hơn, những người phải tự trang trải chi phí đi lại, huấn luyện và thi đấu, lại gặp khó khăn trong việc duy trì sự nghiệp. Shelton nói: “Không phải ai cũng là Novak Djokovic hay Carlos Alcaraz. Nhiều tay vợt ngoài top 100 phải cân nhắc giữa việc đầu tư cho mùa giải mới hay trả tiền thuê nhà. Quần vợt cần một hệ thống chia sẻ công bằng hơn để nuôi dưỡng tài năng.”
Hiệp hội các tay vợt chuyên nghiệp (PTPA), với sự tham gia tích cực của Fritz và Shelton, đã nhiều lần gửi kiến nghị đến các ban tổ chức Grand Slam, nhưng chưa nhận được phản hồi thỏa đáng. PTPA, do Novak Djokovic đồng sáng lập năm 2020, nhấn mạnh rằng mục tiêu của họ không phải là “tăng tiền cho người giàu”, mà là tạo ra một cấu trúc tiền thưởng hợp lý hơn, giúp những tay vợt có thu nhập thấp có thể sống được bằng nghề.
Djokovic từng so sánh tỷ lệ phân chia doanh thu trong quần vợt với các giải thể thao lớn ở Mỹ như NFL, NBA, NHL, nơi các đơn vị quản lý và tổ chức chia sẻ khoảng 50% doanh thu với các vận động viên. Anh nhấn mạnh rằng tỷ lệ này trong quần vợt thấp hơn nhiều.
PTPA cũng đề xuất bổ sung các chính sách phúc lợi dài hạn như lương hưu, bảo hiểm chấn thương và hỗ trợ sinh con cho các tay vợt nữ, những điều mà nhiều môn thể thao khác đã áp dụng từ lâu.
Các giải Grand Slam, với lượng khán giả, tài trợ và bản quyền truyền hình khổng lồ, từ lâu đã là biểu tượng quyền lực và truyền thống trong làng quần vợt. Tuy nhiên, khi doanh thu liên tục tăng, áp lực đòi hỏi sự minh bạch trong phân chia lợi ích cũng ngày càng lớn. Fritz thẳng thắn: “Chúng tôi yêu Wimbledon, yêu Roland Garros, nhưng tình yêu không trả được hóa đơn. Nếu các giải đấu không thay đổi, quần vợt sẽ ngày càng xa rời những người tạo nên linh hồn của nó, là các tay vợt.”
Cuộc tranh luận về sự công bằng tài chính trong quần vợt hứa hẹn sẽ tiếp tục diễn ra. Trong bối cảnh tiếng nói của thế hệ trẻ như Fritz và Shelton ngày càng mạnh mẽ, làng quần vợt thế giới có thể sẽ phải đối mặt với câu hỏi: Ai thực sự được hưởng lợi từ những trận đấu đỉnh cao trên sân trung tâm? Nếu không có câu trả lời thỏa đáng, PTPA có thể tiến hành các hành động pháp lý, thậm chí là xem xét việc thành lập một giải “siêu Grand Slam” mới với sự hậu thuẫn từ các thế lực mới nổi như Arab Saudi.
Admin
Nguồn: VnExpress
