Chồng Buồn Vì Mang Thai Ngoài Kế Hoạch: Tâm Sự Của Vợ

Ở tuổi 31, tôi và chồng 33 đã kết hôn được hơn một năm. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi diễn ra êm đềm, không có nhiều biến động lớn. Cả hai đều có công việc và thu nhập ổn định, và chúng tôi đã mua được một căn hộ nhỏ nhờ sự hỗ trợ từ ngân hàng. Chúng tôi đã thống nhất sẽ trì hoãn việc sinh con để ổn định tài chính. Tôi cũng đồng ý với kế hoạch này, nghĩ rằng một hoặc hai năm nữa cũng không muộn.

Tuy nhiên, tôi phát hiện mình mang thai sau khi chậm kinh hơn một tuần. Khi nhìn thấy que thử thai hiện hai vạch, tôi đã rất vui mừng. Tôi đã mường tượng ra cảnh chồng ôm tôi và cười rạng rỡ như những video thường thấy trên mạng. Nhưng phản ứng của anh lại hoàn toàn khác. Anh nhìn tôi một lúc rồi nói một cách bình thản: “Em chắc chứ? Nhưng bây giờ chưa phải lúc, anh chưa sẵn sàng làm bố.”

Tôi sững người. Anh không hề lớn tiếng, nhưng câu nói đó khiến tôi cảm thấy như bị tạt nước lạnh. Anh đưa ra một loạt các lý do như chúng tôi còn nợ ngân hàng, anh muốn ổn định hơn, và anh muốn hai vợ chồng có thêm thời gian cho nhau. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi hiểu rằng đó là sự sợ hãi và do dự của anh, chứ không phải là một sự tính toán hợp lý. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng con đến là một điều may mắn và chúng ta nên đón nhận.

Chồng không vui khi tôi mang thai đầu ngoài kế hoạch

Kể từ ngày đó, không khí trong gia đình trở nên khác lạ. Tôi cố gắng cư xử bình thường, vẫn nấu ăn và hỏi han anh. Nhưng mỗi khi thấy anh né tránh chủ đề về đứa bé, lòng tôi lại trĩu nặng. Tôi không dám đề cập đến việc đi khám thai hay thông báo cho gia đình hai bên. Mỗi đêm nằm cạnh anh, tôi nghe rõ nhịp tim mình đập nhanh, vừa vui mừng vì sắp được làm mẹ, vừa lo sợ sẽ bị bỏ rơi trong chính cuộc hôn nhân này.

Tôi không thể hiểu được tại sao nếu anh ấy thật sự yêu tôi, anh ấy lại không thể cùng tôi đón nhận sinh linh bé nhỏ này. Chẳng lẽ chúng ta phải đợi đến khi mọi thứ hoàn hảo mới được làm cha mẹ sao? Hiện tại, tôi đã mang thai gần ba tháng. Anh vẫn chu toàn mọi việc sinh hoạt hàng ngày, vẫn nhẹ nhàng và quan tâm, nhưng lại tránh né mọi thứ liên quan đến đứa bé và vẫn chưa thể chấp nhận sự thay đổi bất ngờ này. Tôi cảm thấy như mình đang đi trên một con đường quan trọng, nhưng người bạn đồng hành lại không thực sự ở bên cạnh. Tôi thực sự rất buồn và cô đơn. Mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *