Tìm một người để sẻ chia: Khoảnh khắc bình yên bên nhau

Vào những đêm khuya tĩnh lặng, bên tách trà ấm và ánh đèn vàng dịu nhẹ, tôi thường tự hỏi điều gì thực sự quý giá nhất trong cuộc đời mỗi người.

Khi trưởng thành hơn, trải nghiệm nhiều hơn, tôi nhận ra rằng những điều gây ấn tượng mạnh mẽ nhất thời thường chóng phai, những rung động thoáng qua cũng nhanh chóng tan biến. Điều còn lại sau tất cả không phải là sự hào nhoáng bên ngoài, mà là sự bình yên sâu thẳm, nơi ta có thể trút bỏ mọi gánh nặng, bất an và hụt hẫng, để nhẹ nhàng thở phào: “Ở bên người này, tôi không cần phải gồng mình”.

Tôi thuộc thế hệ 9x đời đầu, sinh ra và làm việc tại Hà Nội. Tôi là người hướng đến sự bền vững, không chạy theo những thú vui nhất thời. Công việc của tôi đòi hỏi sự rõ ràng và chính xác, hàng ngày phải quản lý tổ chức, quy trình và con người. Điều đó đã rèn cho tôi sự kiên định với những giá trị lâu dài.

Tôi thích xây dựng nền móng vững chắc, thích những điều có chiều sâu. Tôi thích nhâm nhi một tách trà vào cuối tuần, có thể là trà hoặc chanh không đường. Vị chua, vị đắng ấy tốt cho sức khỏe, cũng giống như sự trưởng thành của một con người: càng về sau càng giản dị, không cần quá ngọt ngào mà vẫn thấm đượm.

Điều đó không có nghĩa là tôi thiếu lãng mạn. Tôi thích đi dạo quanh hồ khi gió lạnh đầu mùa ùa về. Tôi thích nghe nhạc nhẹ vào đêm khuya, thích những câu chuyện chậm rãi và sâu sắc, những cuộc trò chuyện mà ở đó hai người không cố gắng gây ấn tượng mà chỉ muốn thấu hiểu nhau. Tôi cũng có rất nhiều điều thú vị muốn cùng em trải nghiệm.

Tôi luôn thích gặp gỡ trực tiếp hơn là nhắn tin, bởi tôi tin rằng mỗi trái tim đều có một “ngôn ngữ không lời” chỉ có thể cảm nhận được khi hai người nhìn nhau bằng ánh mắt chân thật, chứ không phải qua màn hình.

Tôi không tự nhận mình hoàn hảo, vì tôi không phải vậy. Tôi đã từng sai lầm, vấp ngã, từng đặt quá nhiều kỳ vọng vào những người không xứng đáng. Nhưng chính những vấp ngã ấy đã giúp tôi nhận ra rằng điều quý giá nhất không phải là yêu đúng thời điểm mình cần, mà là yêu đúng người mình cần giữ gìn.

Cuộc đời không đủ dài để lãng phí vào những mối tình vô định. Tôi không tìm kiếm một “cuộc phiêu lưu tình ái”, bởi tình cảm không phải là một trò chơi. Tôi muốn xây dựng một gia đình cảm xúc, một nơi trú ẩn bình yên cho cả hai, nơi chúng ta không phải chịu áp lực phải “diễn” hay hơn chính mình.

Người phụ nữ tôi mong gặp không cần phải quá nổi bật, lộng lẫy hay rực rỡ giữa đám đông. Điều quan trọng là một tâm hồn đẹp, một người biết yêu thương bản thân và người khác. Một người đủ trưởng thành để hiểu rằng ai cũng có những vết sẹo trong lòng, và điều làm nên sự khác biệt không phải là có vết thương hay không, mà là cách chúng ta lựa chọn chữa lành hay bỏ mặc chúng.

Tôi mong gặp một người biết lắng nghe nhưng không yếu đuối, biết nhẹ nhàng nhưng không hời hợt, biết mềm mỏng nhưng không vô trách nhiệm. Một người không kiểm soát mà tôn trọng, không đòi hỏi mà trân trọng, không muốn chiến thắng mà muốn cùng nhau vượt qua, vun vén cho hạnh phúc chung.

Tôi đã chứng kiến quá nhiều cuộc tình tan vỡ chỉ vì cả hai cố gắng chứng minh mình đúng hơn là cố gắng thấu hiểu nhau. Và tôi tự hứa với lòng mình, nếu gặp đúng người, tôi sẽ không biến tình yêu thành một chiến trường mà sẽ biến nó thành một khu vườn, nơi mỗi ngày cả hai cùng vun đắp bằng sự ân cần để nó nở hoa bằng sự bình yên.

Nếu em cũng tin rằng yêu không phải để trình diễn mà để trú ngụ, nếu em tin rằng tình yêu là nơi an toàn để trở về chứ không phải là một nghĩa vụ phải gồng mình, nếu em tin rằng một lời chào giản dị đôi khi có thể thay đổi cả cuộc đời hai người, tôi mong em hãy viết cho tôi một lời chào chân thành. Không cần hoa mỹ, không cần dài dòng, chỉ cần thật lòng. Bởi mọi hành trình đẹp đều bắt đầu từ một khoảnh khắc nhỏ bé. Và có thể, khoảnh khắc đó chính là lúc này.

_Độc giả liên hệ qua email henho@vnexpress.net hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ_

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *