‘Nên dạy học sinh kiến thức dinh dưỡng cạnh tích phân, đạo hàm’

Nhiều ý kiến gần đây cho rằng chương trình giáo dục phổ thông nên chú trọng hơn đến kiến thức dinh dưỡng, bên cạnh các môn học truyền thống như Toán. Theo độc giả Bách Khoa, việc dạy quá nhiều tích phân, đạo hàm cho tất cả học sinh là chưa hợp lý, trong khi những kiến thức thiết yếu về dinh dưỡng lại bị bỏ qua.

Ông cho rằng, từ khi sinh ra đến lúc qua đời, con người liên tục ăn uống, và nhiều bệnh tật nguy hiểm như ung thư, béo phì, tim mạch, tiểu đường đều có liên quan đến chế độ ăn. Vì vậy, việc trang bị kiến thức dinh dưỡng cho trẻ ngay từ cấp một là vô cùng quan trọng. Chương trình có thể bao gồm các nội dung như đường chuyển hóa trong cơ thể, cellulose, tinh bột, protein, chất bảo quản, calories, và cách đọc thành phần trên bao bì thực phẩm.

Ngoài dinh dưỡng, độc giả này cũng đề xuất bổ sung các kiến thức về pháp luật (xâm hại thể chất, tinh thần và hình phạt), môi trường (ô nhiễm không khí, nước, rác thải nhựa), và quản lý tài chính cá nhân. Trong khi đó, Toán học cao cấp có thể được giảm tải và chỉ nên đi sâu vào kiến thức hàn lâm ở cấp ba, cho phép học sinh tự chọn.

Quan điểm này nhận được sự đồng tình của nhiều người, đặc biệt trong bối cảnh dự thảo Luật Phòng bệnh đang được thảo luận. Nhiều đại biểu Quốc hội đã đề nghị kiểm soát các loại đồ ăn “siêu ngon khó cưỡng” và thiết lập “vùng an toàn dinh dưỡng học đường” để bảo vệ trẻ em. Khảo sát của UNICEF năm 2025 tại Hà Nội cho thấy nhiều căng-tin trường học bày bán các loại đồ uống, thực phẩm không lành mạnh, thu hút học sinh vì hương vị hấp dẫn. Tình trạng này góp phần làm gia tăng tỷ lệ thừa cân, béo phì ở trẻ em Việt Nam, từ 8,5% năm 2010 lên 19% năm 2020.

Đồng quan điểm về việc nâng cao nhận thức dinh dưỡng cho học sinh, bạn đọc Toankeqc bổ sung rằng, cần đưa giáo dục dinh dưỡng vào chương trình học chính khóa để giúp học sinh hiểu rõ tác hại của nước ngọt, đồ ăn nhanh, thực phẩm chế biến sẵn. Các hình thức giảng dạy nên đa dạng, như chiếu phim, tổ chức trò chơi, cuộc thi, câu lạc bộ sức khỏe, thay vì chỉ cấm đoán.

Để chương trình đạt hiệu quả, cần có các chính sách và quy định hỗ trợ. Ví dụ, đánh thuế cao đối với nước ngọt, đồ ăn nhanh, thực phẩm chứa nhiều đường, muối, chất béo bão hòa; cấm quảng cáo các sản phẩm này trên các chương trình dành cho trẻ em; yêu cầu nhà sản xuất dán nhãn cảnh báo rõ ràng; và kiểm soát thực phẩm bày bán quanh trường học.

Cuối cùng, cần thay đổi môi trường học đường bằng cách phát triển “bếp ăn học đường an toàn”, khuyến khích các trường có thực đơn lành mạnh, tạo khu vực bán đồ ăn tốt cho sức khỏe, và giám sát chặt chẽ hoạt động của căng-tin và hàng rong xung quanh trường. Sự phối hợp giữa nhà trường, phụ huynh và chính quyền địa phương là yếu tố then chốt để tạo ra một môi trường dinh dưỡng lành mạnh cho học sinh.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *