Một báo cáo mới đây từ Viện Nghiên cứu Chính sách Đối ngoại (FPRI) của Mỹ đã phân tích chiến dịch phòng thủ của Mỹ và các đồng minh trước cuộc tấn công bằng UAV của Iran vào Israel hồi tháng 4/2024. Báo cáo này tập trung vào những bài học kinh nghiệm để nâng cao hiệu quả đánh chặn các đợt tấn công bằng UAV tự sát tầm xa trong tương lai.
Theo FPRI, các đơn vị phòng thủ nhanh chóng nhận ra rằng tên lửa đối không tầm ngắn AIM-9X, phiên bản hiện đại nhất của dòng tên lửa tầm nhiệt có lịch sử hơn 50 năm, là vũ khí hiệu quả nhất để tiêu diệt UAV. Ngược lại, phiên bản cũ hơn là AIM-9M, được lực lượng Mỹ sử dụng, lại cho thấy hiệu suất kém hơn nhiều.
Báo cáo chỉ rõ, UAV tự sát Shahed-136 của Iran có kích thước nhỏ và tốc độ chậm, gây khó khăn cho việc phát hiện bằng radar trên nhiều máy bay chiến đấu của Anh. Thêm vào đó, UAV này không phát ra ánh sáng và tỏa rất ít nhiệt, buộc các máy bay của Mỹ và đồng minh phải dựa vào hệ thống cảm biến hồng ngoại để phát hiện. Điều này cũng khiến đầu dò của tên lửa AIM-9M gặp khó khăn trong việc bám bắt mục tiêu.
Một thông tin đáng chú ý được FPRI tiết lộ là Không quân Israel đã điều chỉnh đầu dò của tên lửa AIM-9M và đạt được những thành công đáng kể. Tuy nhiên, công nghệ này chưa được chia sẻ với các đồng minh, kể cả Mỹ.

Joseph Trevithick, biên tập viên của chuyên trang quân sự War Zone, nhận định rằng những nâng cấp của Israel có thể bao gồm cả cải tiến phần cứng lẫn phần mềm, nhằm tăng cường khả năng tác chiến trước các mục tiêu nhỏ, bay chậm và gần mặt đất như UAV tự sát của Iran. Ông cho rằng “đầu dò” có thể là một cách gọi chung cho hàng loạt cải tiến trên tên lửa AIM-9M của Israel.
Hiện tại, cả giới chức Mỹ và Israel đều chưa đưa ra bình luận nào về những thông tin này.
Được biết, AIM-9 Sidewinder là tên lửa đối không tầm ngắn sử dụng đầu dò hồng ngoại, được trang bị cho Hải quân Mỹ từ năm 1956 và Không quân Mỹ từ năm 1964. Phiên bản AIM-9M, được quân đội Mỹ sử dụng từ năm 1982, là bản nâng cấp từ mẫu AIM-9L (sản xuất năm 1977), với nhiều cải tiến về đầu dò, hệ thống điều khiển và động cơ ít khói để giảm khả năng bị đối phương phát hiện. Mỗi quả đạn AIM-9M có giá từ 200.000 đến 400.000 USD.
AIM-9X là biến thể hiện đại nhất của dòng Sidewinder, được Hải quân và Không quân Mỹ sử dụng từ năm 2003. Phiên bản nâng cấp sâu AIM-9X Block II được đưa vào trang bị từ năm 2011. Tên lửa này được trang bị đầu dò ảnh nhiệt, cho phép khóa mục tiêu theo hướng nhìn của phi công, thay vì phải chờ máy bay hướng mũi về phía đối phương. Nó cũng sử dụng động cơ lực đẩy vector để tăng khả năng cơ động, với giá ước tính từ 400.000 đến 500.000 USD mỗi quả, tùy thuộc vào biến thể.

Trong khi đó, Mỹ cũng đang sử dụng tên lửa APKWS II, được chế tạo từ rocket cỡ 70 mm gắn bộ dẫn đường laser và cảm biến cận đích, để đối phó với các mục tiêu như UAV. Tuy nhiên, APKWS II đòi hỏi máy bay phải liên tục dẫn bắn, không có khả năng cơ động cao và chỉ hiệu quả với các mục tiêu có đường bay ổn định.
Một chuyên gia quân sự Mỹ nhận định: “Năng lực của APKWS II chưa thể so sánh với các tên lửa đối không truyền thống như AIM-9. Việc Israel cải tiến tên lửa AIM-9M để đối phó với UAV là một ví dụ điển hình cho thấy các quốc gia đang điều chỉnh vũ khí để đối phó với mối đe dọa ngày càng phổ biến này.”
Admin
Nguồn: VnExpress
