Chanh, với thành phần chính là axit citric, được biết đến như một chất kháng khuẩn tự nhiên, an toàn và kinh tế trong sử dụng hàng ngày. Nghiên cứu chỉ ra rằng các hoạt chất trong chanh có khả năng ức chế sự phát triển của nhiều loại vi khuẩn nguy hiểm như E. coli, Salmonella và S. aureus.
Tuy nhiên, cần nhấn mạnh rằng việc sử dụng chanh hoàn toàn không có tác dụng trong điều trị bệnh dại. Virus dại, sau khi xâm nhập cơ thể qua vết cắn hoặc cào của động vật máu nóng, sẽ nhân lên trong các mô dưới da hoặc cơ bắp, sau đó di chuyển dọc theo dây thần kinh đến tủy sống và não bộ. Việc chà xát hoặc nhỏ nước chanh vào vết thương không thể tiêu diệt virus dại, mà ngược lại, có thể gây bỏng rát, làm tổn thương các tế bào lành, kéo dài thời gian lành vết thương và tăng nguy cơ nhiễm trùng. Bệnh viện 19-8 từng tiếp nhận một trường hợp bệnh nhân tự ý xát chanh vào vết thương do mèo cắn, dẫn đến nhiễm trùng và nguy cơ phơi nhiễm bệnh dại.
Virus dại tồn tại trong nước bọt của động vật có vú máu nóng và lây truyền sang người qua vết cắn, cào hoặc khi nước bọt của động vật tiếp xúc với vết thương hở hoặc niêm mạc (mắt, miệng). Tại Việt Nam, chó và mèo, kể cả vật nuôi trong nhà, là nguồn lây bệnh dại chủ yếu. Một khi bệnh dại đã phát triển các triệu chứng, tỷ lệ tử vong là gần như tuyệt đối, cả ở người và động vật.
Do đó, khi bị chó hoặc mèo cắn hoặc cào, điều quan trọng nhất là phải rửa kỹ vết thương dưới vòi nước sạch bằng xà phòng liên tục trong 15 phút, sau đó sát trùng bằng cồn iốt hoặc dung dịch povidine. Sau đó, cần đến ngay trung tâm tiêm chủng để được bác sĩ đánh giá và chỉ định tiêm vaccine phòng dại.
Đối với người chưa từng tiêm phòng dại, phác đồ tiêm phòng thường bao gồm 5 mũi tiêm bắp vào các ngày 0, 3, 7, 14 và 28, hoặc 8 mũi tiêm trong da theo lịch 0, 3, 7, 28. Trong trường hợp vết thương nặng, đặc biệt ở vùng đầu, mặt, hoặc cổ, bác sĩ có thể chỉ định tiêm thêm huyết thanh kháng dại.

Trong quá trình tiêm phòng, cần theo dõi tình trạng sức khỏe của con vật đã gây ra vết thương. Nếu sau 10 ngày con vật vẫn khỏe mạnh, bác sĩ có thể quyết định ngừng tiêm, vì các mũi tiêm đã thực hiện vẫn có tác dụng bảo vệ. Nếu bị cắn lại sau này, chỉ cần tiêm thêm hai mũi vào ngày 0 và 3 mà không cần tiêm huyết thanh, ngay cả khi vết thương nghiêm trọng.
Ngoài ra, mỗi người nên chủ động tiêm phòng dại trước khi có nguy cơ phơi nhiễm theo lịch ba mũi vào các ngày 0, 7, 21 hoặc 28. Điều này giúp tiết kiệm chi phí và thời gian, đặc biệt quan trọng đối với những người sống ở vùng sâu vùng xa, nơi khó tiếp cận các dịch vụ y tế.
Tuyệt đối không nên tự ý nặn máu, chà xát mạnh vào vết thương, đắp lá hoặc áp dụng các biện pháp dân gian chưa được kiểm chứng, vì những hành động này có thể làm tăng nguy cơ nhiễm trùng và mắc bệnh dại.
Admin
Nguồn: VnExpress
