Gia đình tôi hiện sống ở Hà Nội với hai con nhỏ. Chồng tôi sinh năm 1991, còn tôi sinh năm 1994. Cả hai vợ chồng đều làm việc văn phòng với tổng thu nhập khoảng 40 triệu đồng mỗi tháng. Cuộc sống ổn định, công việc đều đặn, chúng tôi đã có nhà riêng và đang gánh khoản nợ hơn 100 triệu đồng, dự kiến trả hết trong năm tới. Tổ ấm nhỏ của tôi khá hạnh phúc.
Trước đây, chồng tôi từng làm việc trên tàu biển. Công việc này mang lại thu nhập tốt nhưng phải xa nhà biền biệt, thường 10 tháng mới về một lần. Anh phải đối mặt với nhiều nguy hiểm và ảnh hưởng đến sức khỏe. Tôi cũng đã trải qua những tháng ngày vất vả khi mang thai và chăm sóc con nhỏ mà không có chồng bên cạnh. Sau khi trả gần hết nợ mua nhà, tôi đã thuyết phục chồng từ bỏ công việc đi biển và tìm một công việc trên bờ để gần gũi gia đình. Đến nay, anh đã làm việc trên bờ được 5 năm.
Gần đây, chồng tôi có cơ hội làm việc xa nhà, vẫn liên quan đến ngành tàu biển, với lịch trình một tháng làm việc và một tháng nghỉ. Công việc này phù hợp với chuyên môn của anh và hứa hẹn cơ hội thăng tiến. Mặc dù thu nhập trung bình không cao hơn nhiều so với công việc hiện tại, nhưng tiềm năng tăng thu nhập lại lớn hơn đáng kể. Điều quan trọng nhất là anh được làm đúng chuyên ngành.
Tuy nhiên, tôi lại không muốn chồng đi làm xa. Hiện tại, gia đình tôi đã có nhà, trả gần hết nợ, cuộc sống không quá dư dả nhưng đủ để nuôi con. Nếu chồng tôi chấp nhận công việc này, anh sẽ phải gắn bó với nó trong khoảng 5-10 năm, chứ không phải chỉ làm một vài năm rồi về. Điều này đồng nghĩa với việc gia đình tôi sẽ phải sống xa nhau trong một thời gian dài.
Chúng tôi đã thảo luận kỹ lưỡng về vấn đề này. Chồng tôi nhấn mạnh những ưu điểm của công việc mới như thu nhập tốt, được làm đúng chuyên môn và cơ hội tăng lương nhanh chóng, đồng thời khẳng định công việc này không nguy hiểm như đi tàu biển.
Về phía mình, tôi bày tỏ những lo ngại về việc xa gia đình, việc không thể về nhà ngay khi có việc gấp, và việc con cái đang ở độ tuổi cần có sự dạy dỗ của cha. Tôi cũng nhấn mạnh rằng gia đình tôi không quá khó khăn về kinh tế và việc chồng làm trên bờ vẫn có thể nuôi sống cả nhà. Thêm vào đó, mẹ chồng tôi đã lớn tuổi, chồng tôi lại là con một, nên có nhiều việc ở quê cần anh lo toan. Quan trọng nhất, tôi không muốn phải sống xa chồng, sau 7 năm yêu xa và 3 năm đầu hôn nhân sống cách xa nhau.

Tôi luôn quan niệm rằng chồng ở đâu thì vợ con ở đó. Tuy nhiên, đặc thù công việc ngoài giàn khoan không cho phép tôi và các con đến sống cùng chồng. Tôi hiểu rằng đàn ông luôn muốn phát triển sự nghiệp, có thu nhập tốt để lo cho gia đình và có thêm tài sản. Với mức lương hiện tại của chúng tôi, việc đạt được những điều đó ở Hà Nội là rất khó. Nhưng với tôi, ngoài tiền bạc, còn có trách nhiệm nuôi dạy con cái và phụng dưỡng cha mẹ, những điều mà tiền không thể thay thế được.
Tôi đang rất phân vân. Cách đây 5 năm, chồng tôi đã nghe theo lời khuyên của tôi, từ bỏ công việc đi biển để làm một công việc mới không đúng chuyên môn. Tôi đã chứng kiến anh phải nỗ lực rất nhiều để theo kịp công việc mới. Đến nay, sau 5 năm cố gắng, anh đã bắt đầu cảm thấy chán nản. Thấy chồng tôi vẫn luôn trăn trở về nghề cũ, tôi cũng rất thương anh. Giờ đây, tôi không biết nên ủng hộ hay phản đối quyết định của chồng. Mong nhận được lời khuyên từ những người có kinh nghiệm.
Admin
Nguồn: VnExpress
