Vợ chồng thành thù: Nguyên nhân và cách hóa giải

Cuộc sống hôn nhân của tôi và chồng đã trải qua gần một thập kỷ, với hai con, con lớn đã khôn lớn và con nhỏ mới chỉ 8 tháng tuổi. Dường như từ khi có thêm thành viên mới, gánh nặng chăm sóc con nhỏ cùng với áp lực công việc đã tạo nên những vết rạn trong mối quan hệ vợ chồng. Tôi cảm nhận rõ sự thay đổi trong tình cảm, dường như chồng không còn yêu thương tôi như trước. Anh là một người đàn ông có trách nhiệm, luôn yêu thương vợ con, nhưng lại có tính nóng nảy và khó kiểm soát cảm xúc.

Vợ chồng tôi coi nhau như kẻ thù

Trong thời gian tôi sinh bé thứ hai, chồng đã tận tình chăm sóc tôi ở bệnh viện và trong thời gian ở cữ. Anh đảm nhận hết mọi việc, từ chăm sóc con đến quán xuyến việc nhà, trong khi tôi chỉ tập trung vào việc chăm sóc em bé. Sau khi tôi đi làm lại khi con được 6 tháng, vợ chồng tôi cùng san sẻ việc chăm sóc con, với sự hỗ trợ thêm từ ông bà nội. Tuy nhiên, phần lớn thời gian, chồng tôi vẫn là người chăm sóc con vào buổi sáng trước khi đi làm, sau đó lại tất bật với cơm nước và các công việc nhà khác.

Chồng tôi thường than thở rằng anh như thể “người vợ” trong gia đình, phải rửa bát, lau nhà, cọ nhà vệ sinh. Trong khi đó, tôi cũng phải vật lộn với công việc và việc chăm sóc con cái. Từ khi sinh con, chúng tôi không còn ngủ chung, tạo nên một khoảng cách vô hình giữa hai vợ chồng. Trước đây, mỗi khi có tranh cãi, chồng tôi luôn chủ động làm hòa trong vòng một ngày. Nhưng giờ đây, anh trở nên thờ ơ, im lặng kéo dài, khiến tôi nhiều lần phải chủ động làm lành. Tôi cảm thấy rằng, dù anh vẫn thương con và có trách nhiệm với gia đình, tình cảm dành cho tôi đã phai nhạt. Tính nóng nảy của anh cũng là một vấn đề lớn, anh dễ bị kích động và mất kiểm soát, thường xuyên văng tục chửi thề, điều này khiến tôi ngày càng mất thiện cảm với anh.

Vài ngày trước, sau bữa tối, khi tôi đang bế con, chồng tôi rửa bát xong liền cầm điện thoại chơi game mặc cho con khóc. Tôi cảm thấy ức chế và lớn tiếng trách anh suốt ngày ôm điện thoại. Anh lập tức nổi giận, túm lấy cổ áo tôi, ấn đầu tôi xuống và chửi bới, đe dọa đánh tôi. Thậm chí, anh còn cầm cả chảo dí vào đầu tôi. Quá uất ức, tôi đã kể lại mọi chuyện cho gia đình hai bên, tố cáo hành vi bạo lực của chồng. Người thân đã gọi điện mắng nhiếc anh rất nhiều. Từ đó đến nay, chúng tôi đã trải qua ba ngày chiến tranh lạnh. Anh không hề xin lỗi mà chỉ im lặng, mặc kệ tôi. Trong khi tôi không hề làm gì sai, anh lại có hành vi bạo lực và đe dọa vợ. Anh còn nói tôi viết đơn ly dị, anh sẽ ký ngay lập tức, nói rằng không muốn sống chung với tôi nữa, trong khi đối xử với tôi như một kẻ côn đồ.

Tôi thực sự không biết phải làm gì vào lúc này. Tôi cảm thấy tình cảm giữa chúng tôi đã cạn kiệt, chúng tôi coi nhau như kẻ thù và trao cho nhau những lời nói đầy tổn thương. Chồng tôi đã thay đổi quá nhiều, không còn yêu thương tôi như trước. Và tôi cũng không còn yêu anh sau những lần anh chửi bới, đe dọa và xúc phạm tôi. Liệu tôi có sai không khi cảm thấy như vậy? Tôi thực sự không biết nên làm gì, có lẽ cả hai chúng tôi đều có cái tôi quá lớn và không còn cần nhau nữa? Liệu tôi nên ly dị ngay lập tức hay hạ mình xuống để cứu vãn cuộc hôn nhân này?

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *