21 năm sống trong tủi hổ vì bị chồng so sánh

Nhìn lại chặng đường hôn nhân kéo dài 21 năm, ở tuổi 45, tôi nhận ra nhiều điều đã thay đổi, những nỗi đau đã phai nhạt, và suy nghĩ cũng dần trưởng thành theo thời gian. Tuy nhiên, một ký ức vẫn còn vẹn nguyên, đó là cảm giác tổn thương và hoang mang khi liên tục bị so sánh trong những năm đầu xây dựng gia đình.

Tôi từng hụt hẫng mỗi khi chồng đem “vợ nhà người ta” ra làm chuẩn mực, từ tính cách, sự khéo léo đến thành tích học tập. Câu hỏi thường trực trong tôi lúc bấy giờ là: Tại sao người mình chọn lại chỉ nhìn thấy những điều thua kém ở mình thay vì những điểm tốt đẹp?

Những lời so sánh không phải lúc nào cũng gay gắt, nhưng nó âm ỉ gặm nhấm sự tự tin của tôi. Tôi bắt đầu nghi ngờ bản thân, tự hỏi liệu mình có thật sự kém cỏi và không xứng đáng với một tình yêu trọn vẹn. Càng suy nghĩ, tôi càng thu mình lại, sống khép kín và sợ hãi sự đánh giá từ người khác.

Tuy nhiên, sau hơn hai thập kỷ với nhiều biến động, tôi nhận ra rằng điều khiến tôi đau khổ không chỉ là những lời so sánh của chồng, mà còn là việc tôi đã để bản thân bị ảnh hưởng bởi chúng. Tôi đã không nhận ra rằng mỗi người là một cá thể độc đáo với hệ giá trị riêng, một hành trình không thể so sánh với bất kỳ ai. Việc so sánh bản thân chính là con đường nhanh nhất dẫn đến sự đánh mất giá trị cá nhân.

Xã hội hiện đại ngày càng có xu hướng so sánh. Người ta so sánh con cái với “con nhà người ta”, so sánh thu nhập với bạn bè, so sánh ngoại hình với những hình ảnh hoàn hảo trên mạng, và so sánh cuộc hôn nhân của mình với những câu chuyện được tô vẽ trên mạng xã hội. Áp lực phải giống một ai đó, phải đạt được một điều gì đó để cảm thấy đủ đầy luôn thường trực. Vô tình, mỗi người tự gây tổn thương cho chính mình trước khi ai khác kịp làm điều đó.

Tôi nhận ra rằng, tổn thương chỉ chấm dứt khi mình ngừng so sánh. Trong hôn nhân, tôi học cách nhìn nhận những điểm mạnh của bản thân thay vì chỉ tập trung vào những thiếu sót. Tôi nhận ra rằng mỗi người phụ nữ đều có vẻ đẹp, tài năng và giá trị riêng, không ai có thể thay thế. Khi tôi tự tin vào chính mình, chồng tôi cũng thay đổi cách nhìn. Anh dần nhận ra rằng người bạn đời không cần phải giống bất kỳ ai, mà chỉ cần là chính bản thân cô ấy – trọn vẹn, chân thật và độc nhất.

Một cái cây không thể tự trách mình vì không nở hoa rực rỡ như một loài hoa khác, vì nhiệm vụ của nó là xanh tốt và vững vàng theo cách riêng. Con người cũng vậy, mỗi cá nhân là một phiên bản duy nhất, mỗi hành trình là một câu chuyện riêng, mỗi người đều có một “vương miện độc bản” mà không ai có thể thay thế.

Để không bị cuốn vào vòng xoáy so sánh, tôi tập trung vào việc hoàn thiện bản thân theo khả năng của mình. Tôi học cách lắng nghe bản năng, trân trọng những thành công nhỏ và ghi nhận nỗ lực của bản thân thay vì tìm kiếm sự công nhận từ người khác. Tôi cũng học cách trò chuyện thẳng thắn với chồng để anh hiểu rằng những lời so sánh chỉ tạo thêm khoảng cách trong hôn nhân. Sự tôn trọng, tử tế và thấu hiểu mới là nền tảng của một mối quan hệ hạnh phúc và bền vững.

Tôi muốn nhắn nhủ đến những người phụ nữ trẻ đang mệt mỏi vì bị so sánh trong hôn nhân, công việc hay cuộc sống: hãy vững tâm, vững tin và vững bước. Đừng để ánh mắt của người khác quyết định giá trị của bạn. Đừng để bất kỳ ai khiến bạn quên rằng bạn xứng đáng được yêu thương theo cách riêng của mình.

Hành trình 21 năm hôn nhân đã dạy tôi rằng sự trưởng thành lớn nhất không đến từ việc cố gắng trở thành một ai đó, mà đến từ việc dám tự hào là chính mình. Khi bạn nhận ra sự độc nhất của bản thân, bạn sẽ không còn so sánh mình với người khác, không còn tự ti trước thành công của họ, và cũng không còn cảm thấy áp lực phải chứng minh điều gì. Bạn chỉ cần sống trọn vẹn với khả năng của mình – và như thế đã là quá đủ.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *