Giữa dòng гу гу cứu trợ lũ lụt đổ về miền Trung, nhiều người dân và tổ chức thiện nguyện đang nỗ lực để đảm bảo rằng sự giúp đỡ không chỉ dừng lại ở những nhu yếu phẩm cơ bản, mà còn bao gồm cả những nhu cầu cá nhân tế nhị, góp phần giúp người dân sớm ổn định cuộc sống.

Chị Thanh Ly (40 tuổi, Hà Nội), khi biết tin về đoàn xe cứu trợ đến Phú Yên, đã cùng bạn bè tỉ mỉ chuẩn bị quần áo ấm, phân loại theo độ tuổi và giới tính. Thay vì mì tôm hay nước uống, chị dành 5 triệu đồng mua băng vệ sinh và 100 chiếc quần lót mới. Quyết định này ban đầu vấp phải sự phản đối của chồng chị, người cho rằng trong hoàn cảnh “không nhà, không ăn” thì những nhu cầu cá nhân của phụ nữ không phải là ưu tiên. Tuy nhiên, chị Ly vẫn kiên quyết thực hiện. Bản thân từng trải qua cảnh lũ lụt, chị thấu hiểu sự bức bối khi bị cô lập trong nước lũ, quần áo trôi hết, đặc biệt là phụ nữ trong kỳ kinh nguyệt. Chị cẩn thận chia đồ vào từng túi zip, ghi rõ kích cỡ để người nhận có thể sử dụng ngay. “Thực phẩm giúp no bụng, nhưng đồ vệ sinh giúp họ giữ được phẩm giá và sức khỏe”, chị giải thích.
Chị Hoàng Thu, trưởng một nhóm thiện nguyện tại Thanh Trì, Hà Nội, cũng có chung suy nghĩ. Sau ba ngày kêu gọi, ngoài 25 tấn gạo và áo ấm, nhóm của chị ưu tiên đóng gói các thùng hàng chứa băng vệ sinh, đồ lót, tã bỉm và xà phòng. Kinh nghiệm nhiều năm đi cứu trợ giúp chị Thu nhận ra rằng tại các vùng ngập sâu, việc mua bán đình trệ khiến người dân không thể tìm đâu ra đồ thay thế. “Những vật dụng cá nhân giúp bà con tránh được bệnh tật sau lũ, sớm tái thiết cuộc sống, quan trọng không kém miếng ăn”, chị Thu chia sẻ.
Tại Đăk Lăk, chị Nguyễn Hiếu ở phường Đông Hòa hy vọng nhận được gói hàng cứu trợ có kèm đồ vệ sinh cá nhân. Mẹ con chị đã phải dầm mình trong quần áo ướt suốt nhiều ngày. Chị lo sợ khi trời trở lạnh, lũ trẻ sẽ bị viêm phổi mà không có quần áo khô để thay. Chị Hiếu thừa nhận rất cần tã bỉm cho con và băng vệ sinh cho mình nhưng ngại mở lời. “Tôi ngại hỏi vì tế nhị, sợ bị đánh giá là đòi hỏi trong lúc nước sôi lửa bỏng, nhưng thực sự chúng quý giá không kém gì thùng mì tôm lúc đói”, người mẹ ba con tâm sự.
Anh Văn Chiến (45 tuổi, xã Hòa Thịnh) cho biết cả thôn đang rất thiếu chất đốt và thuốc men. Củi ướt sũng khiến việc đun nấu trở nên bất khả thi. Môi trường ô nhiễm sau lũ cũng làm tăng nguy cơ bùng phát các bệnh như nấm da, đau mắt đỏ, trong khi thuốc sát trùng và hạ sốt trở nên khan hiếm. “Chúng tôi mong nhận được đúng thứ mình cần để tránh lãng phí, sớm ổn định cuộc sống”, anh Chiến bày tỏ.
Trong bối cảnh hàng nghìn chuyến xe chở nhu yếu phẩm từ khắp cả nước đã đổ về các tỉnh bị затоплен, việc điều phối hiệu quả hàng cứu trợ trở nên vô cùng quan trọng. Bà Võ Thị Kim Oanh, Phó ban Thường trực Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Đăk Lăk, cho biết lượng lương thực ăn liền tại địa phương hiện đã cơ bản đủ dùng. Dựa trên tình hình thực tế, bà Oanh đưa ra danh mục những vật phẩm người dân đang cần nhất, bao gồm: dụng cụ vệ sinh (xô, thùng đựng nước lớn, đèn pin, đèn tích điện); thuốc men (thuốc cảm cúm, đau đầu, tiêu hóa, trị ghẻ lở, nấm da, đau mắt, dầu gió, bông băng gạc, thuốc sát khuẩn Cloramin B); đồ dùng cá nhân (quần áo ấm, chăn màn, đồ lót, băng vệ sinh, tã sữa, bỉm); vật dụng vệ sinh cá nhân (bàn chải, kem đánh răng, dầu gội, dầu tắm, xà phòng, nước rửa tay, giấy ướt, khăn mặt, khăn tắm); và nhiên liệu (bếp gas mini và bình gas).
Ông Ngô Anh Tuấn, người sáng lập nền tảng gây quỹ GiveNow, nhận định công tác cứu trợ cần thực tế theo từng giai đoạn. Khi nước mới dâng, người dân cần đồ ăn liền để tồn tại. Nhưng khi nước rút, giai đoạn tái thiết bắt đầu. “Lúc này, hỗ trợ tiền mặt là phương án hiệu quả nhất để trao quyền chủ động cho người dân mua sắm thứ họ thực sự thiếu”, ông Tuấn phân tích. Ông cũng khuyến nghị các đoàn thiện nguyện phối hợp chặt chẽ với chính quyền hoặc Hội Chữ thập đỏ để phân bổ nguồn lực công bằng.

Ông Đàm Quang Tuyến, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh Thái Nguyên, đúc kết từ kinh nghiệm ứng phó nhiều đợt thiên tai, cho rằng giai đoạn sau lũ cần tập trung vào ba vấn đề cấp bách: làm sạch môi trường, khôi phục hạ tầng và tái thiết sản xuất. Trước mắt, cần chi viện nhân lực hỗ trợ người dân dọn dẹp bùn đất, vệ sinh nhà cửa để phòng dịch bệnh. Tiếp đến là kinh phí sửa chữa trường học, trạm xá, bổ sung sách vở và thiết bị y tế hư hại. Về lâu dài, bà con cần cây, con giống và cơ chế tiếp cận các gói vay vốn ưu đãi để vực dậy sinh kế.
Về thực phẩm, ông Tuyến lưu ý các đoàn thiện nguyện nên cân nhắc thay đổi danh mục hàng hóa. Do tủ lạnh và đồ điện gia dụng của nhiều hộ dân đã hư hỏng, chợ búa chưa hoạt động trở lại, họ cần các nhu yếu phẩm để được lâu như gạo, dầu ăn, nước mắm, thịt cá đóng hộp. “Mì tôm, lương khô các nơi gửi về đã nhiều, bà con không thể ăn mãi. Lúc này, họ cần nguyên liệu thực phẩm căn bản để nấu một bữa cơm nóng, lấy lại sức dựng lại nhà cửa”, ông nói.
Trong hành trình гу гу hướng về miền Trung, sự quan tâm đến những nhu cầu thiết yếu cá nhân, cùng với sự điều phối hợp lý và những giải pháp thiết thực cho giai đoạn tái thiết, sẽ góp phần giúp người dân vùng lũ sớm vượt qua khó khăn, ổn định cuộc sống.
Admin
Nguồn: VnExpress
