Làm dâu vốn là một hành trình đầy thử thách, đặc biệt với những người trẻ tuổi như tôi, khi phải cân bằng giữa cuộc sống cá nhân, gia đình nhỏ và mối quan hệ với gia đình chồng. Mặc dù còn trẻ, tôi đã có chồng và con, và đang đối mặt với những áp lực không nhỏ từ cuộc sống hôn nhân.

Mẹ chồng tôi không phải là người xấu, nhưng tính bà thẳng thắn và đôi khi nói năng khó nghe. Tôi luôn cố gắng học cách chấp nhận những lời khuyên đúng đắn từ bà. Tuy nhiên, có những lúc bà áp đặt suy nghĩ chủ quan, khiến tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.
Ví dụ, tôi luôn cẩn trọng trong việc chăm sóc sức khỏe của con, đặc biệt là việc tiêm phòng. Tôi tìm hiểu thông tin từ báo chí và ưu tiên tiêm ngừa những mũi quan trọng để bảo vệ con khỏi những bệnh nguy hiểm. Thế nhưng, mẹ chồng lại nghe theo lời khuyên từ hàng xóm, cho rằng một số mũi tiêm có thể gây nóng người và khuyên tôi không nên tiêm cho con. Tương tự, bà từng chê loại sữa tôi mua cho con, nhưng sau khi thấy con của hàng xóm dùng loại sữa đó, bà lại đồng ý cho tôi tiếp tục sử dụng.
Những chuyện nhỏ nhặt như vậy cứ lặp đi lặp lại, khiến tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Nhiều lúc, tôi chọn cách im lặng cho qua chuyện, nhưng trong lòng ngày càng tích tụ nhiều nỗi niềm. Ý nghĩ về việc ly hôn thường xuyên xuất hiện trong đầu tôi. Chồng tôi là một người tốt, không rượu chè, không trăng hoa, nhưng có lẽ vì còn trẻ nên anh chưa thực sự thấu hiểu những áp lực mà tôi đang phải gánh chịu.
Tôi không biết mình nên làm gì để giải quyết tình trạng này. Sức chịu đựng của tôi có giới hạn, và tôi lo sợ một ngày nào đó mình sẽ không thể gắng gượng được nữa. Thậm chí, tôi đã từng nhắn tin cho chồng rằng: “Nếu 5 năm nữa chúng ta không mua nổi một căn nhà cấp 4, em sẽ không sống với anh nữa”. Có lẽ tôi đã hơi bồng bột khi nói ra điều đó, nhưng đó là cách để tôi thể hiện sự bất lực và mong muốn có một tương lai ổn định hơn cho gia đình nhỏ của mình.
Admin
Nguồn: VnExpress
