Rạng sáng ngày 13/6, chiến dịch mang tên “Sư tử trỗi dậy” đã được Israel triển khai. Hơn 200 máy bay chiến đấu, bao gồm F-16I Sufa, F-35I Adir và F-15I Ra’am, đồng loạt tấn công các mục tiêu quân sự và hạt nhân trên khắp Iran.
Cuộc không kích này đã gây ra thiệt hại đáng kể cho các cơ sở hạt nhân Natanz và Fordow, cùng các căn cứ quân sự và trung tâm chỉ huy ở Tehran, Hamadan và Tabriz. Ít nhất 78 người đã thiệt mạng, bao gồm 5 tướng cấp cao và 6 nhà khoa học hạt nhân hàng đầu của Iran.
Không quân Israel công bố hình ảnh cho thấy các tiêm kích F-16I Sufa cất cánh từ các căn cứ Ramon hoặc Tel Nof. Chúng đã vượt qua quãng đường hơn 2.000 km, được tiếp nhiên liệu trên không bởi máy bay KC-707, để tấn công các mục tiêu ở miền trung và nam Iran.
F-16I Sufa, có nghĩa là “Cơn bão” trong tiếng Do Thái, là phiên bản tùy chỉnh của máy bay Lockheed Martin F-16 Fighting Falcon, được thiết kế riêng cho Không quân Israel (IAF) theo chương trình Peace Marble V năm 2004. Đây là biến thể hai chỗ ngồi dựa trên F-16D Block 50/52, được tối ưu hóa cho cả nhiệm vụ không chiến và tấn công mặt đất. Với trọng lượng cất cánh 23.600 kg, Sufa có thể mang tới 7.700 kg vũ khí, bao gồm bom và tên lửa các loại, nhiều hơn so với các phiên bản F-16 tiêu chuẩn.
Thùng nhiên liệu gắn liền dọc thân máy bay giúp tăng phạm vi hoạt động thêm 50%, đạt khoảng 3.200 km. Điều này cho phép Sufa thực hiện các nhiệm vụ tầm xa như tấn công Iran chỉ với một lần tiếp nhiên liệu trên không. Máy bay có thể đạt tốc độ tối đa Mach 2 (2.400 km/h) nhờ động cơ Pratt & Whitney F100-PW-229 hoặc General Electric F110-GE-129. Động cơ này không chỉ cung cấp sức mạnh vượt trội mà còn đảm bảo khả năng cơ động ở độ cao thấp, giúp máy bay tránh radar hiệu quả.
F-16I Sufa được trang bị radar Northrop Grumman AN/APG-68(V)9, có tầm phát hiện tăng 30% so với các phiên bản trước. Radar này có khả năng theo dõi đồng thời 10 mục tiêu và tấn công 4 mục tiêu cùng lúc. Hệ thống ngắm mục tiêu Litening III và radar khẩu độ tổng hợp (SAR) cho phép Sufa tấn công chính xác trong mọi điều kiện thời tiết, cả ngày lẫn đêm. Hệ thống này được tích hợp với mạng lưới chỉ huy và kiểm soát (C2) của Israel, giúp phi công phối hợp tức thời với các lực lượng khác.
Màn hình gắn trên mũ phi công Elbit Dash IV cung cấp dữ liệu theo thời gian thực, giúp phi công phản ứng nhanh trong môi trường chiến đấu phức tạp. Hệ thống Rafael SPICE (Smart, Precise Impact and Cost-Effective) tích hợp trên Sufa cho phép lập trình trước mục tiêu, tăng độ chính xác khi tấn công các cơ sở kiên cố như nhà máy hạt nhân Natanz.
Theo National Security Journal, F-16I Sufa là loại khí tài đã được chứng minh hiệu quả trong thực chiến, với hơn 350 chiếc đang phục vụ trong IAF. Sự kết hợp giữa công nghệ Mỹ và các cải tiến nội địa của Israel khiến nó trở thành nền tảng lý tưởng cho các nhiệm vụ phức tạp như chiến dịch “Sư tử Trỗi dậy”. So với các đối thủ MiG-29 hay F-14 Tomcat của Iran, Sufa vượt trội về khả năng tác chiến điện tử, tầm hoạt động và độ chính xác.
Không quân Iran, vốn phụ thuộc vào các máy bay MiG-29 và F-14 Tomcat đời cũ, thiếu khả năng tác chiến điện tử và hệ thống radar hiện đại. Hệ thống phòng không của Iran, gồm S-300PMU-2 do Nga cung cấp và các hệ thống nội địa Bavar-373, đã bị suy yếu bởi các cuộc tấn công của Israel vào tháng 10/2024, khiến chúng không thể đối phó hiệu quả với tiêm kích Sufa.
Các phi công Israel ca ngợi F-16I Sufa như một bước đột phá công nghệ quân sự. Khả năng bay thấp để tránh radar và sức mạnh động cơ giúp F-16I Sufa vượt qua các hệ thống phòng không của Iran mà không bị phát hiện. Eyal Green, một cựu phi công IAF, nhấn mạnh rằng hệ thống Litening III và SPICE cho phép phi công tấn công các mục tiêu với độ chính xác cao, ngay cả trong điều kiện thời tiết xấu hoặc môi trường tác chiến điện tử dày đặc.

Trong chiến dịch “Sư tử Trỗi dậy”, tiêm kích F-16I Sufa được trang bị nhiều loại vũ khí tiên tiến, tối ưu hóa cho cả tấn công mặt đất và bảo vệ trên không. Bom lượn dẫn đường chính xác đường kính nhỏ GBU-39 (110 kg) được thiết kế để xuyên phá các mục tiêu kiên cố như cơ sở hạt nhân Natanz và Fordow. Với giá 40.000 USD một quả, GBU-39 là lựa chọn kinh tế nhưng hiệu quả hơn bom phá boong-ke GBU-28 (145.000 USD). Hệ thống dẫn đường GPS/INS giúp GBU-39 tấn công chính xác mục tiêu với sai số chỉ vài mét, giảm thiểu thiệt hại ngoài ý muốn. Mỗi chiếc Sufa có thể mang tới 8 quả GBU-39 trong một lần xuất kích.
Ngoài GBU-39, tiêm kích Sufa còn sử dụng bom thông thường gắn bộ dẫn đường SPICE-1000 để tấn công các mục tiêu phụ như kho vũ khí và radar phòng không, tối ưu hóa hiệu quả đội hình không kích. Để tự vệ trước các máy bay đánh chặn của Iran, Sufa mang theo tên lửa không đối không tầm trung AIM-120B AMRAAM (Raytheon), với tầm bắn 100-120 km. Tên lửa này sử dụng radar chủ động, cho phép “bắn và quên”, tăng khả năng sống sót của phi công. Mỗi chiếc Sufa mang hai quả AIM-120B để đối phó với các mối đe dọa như MiG-29 hay F-14 Tomcat của Iran.
Tiêm kích F-16I Sufa còn mang theo tên lửa không đối không tầm ngắn Rafael Python 5 (Israel), với đầu dò hồng ngoại tiên tiến, có khả năng khóa mục tiêu ở góc lệch lớn, bổ sung cho AIM-120B trong các cuộc đối đầu ở cự ly gần.

Chuyên gia Imad El-Anis từ Đại học Nottingham Trent nhận định việc sử dụng GBU-39 và SPICE-1000 phản ánh chiến lược của Israel trong việc tối ưu hóa hiệu quả tấn công với chi phí thấp. Ông nhấn mạnh khả năng mang nhiều loại vũ khí của Sufa, kết hợp với hệ thống dẫn đường tiên tiến, cho phép Israel thực hiện các cuộc tấn công phức tạp mà không cần triển khai lực lượng lớn.
Chiến dịch “Sư tử Trỗi dậy”, với vai trò trung tâm của tiêm kích F-16I Sufa, đã khẳng định sức mạnh quân sự của quân đội Israel và khả năng thực hiện các cuộc tấn công chính xác ở khoảng cách xa. Sự kết hợp giữa công nghệ tiên tiến, vũ khí thông minh và chiến thuật phối hợp đã mang lại thành công ban đầu. Tuy nhiên, chiến dịch này cũng làm gia tăng nguy cơ xung đột khu vực, với những hậu quả khó lường về kinh tế, ngoại giao và an ninh, khi Iran tuyên bố sẽ đáp trả mạnh mẽ trong những ngày tới.
Admin
Nguồn: VnExpress