Bóng đá Việt: Sai lầm trong tuyển chọn cầu thủ trẻ tiềm năng

Trong bối cảnh bóng đá Việt Nam và Đông Nam Á đang chứng kiến xu hướng hình thành những đội bóng với thể hình khiêm tốn, sự khác biệt về thể chất so với các cường quốc bóng đá trở thành một thách thức lớn. Trong khi nhiều quốc gia có lợi thế về nhân tố thể hình tự nhiên, Việt Nam cần một phương pháp tuyển chọn và đào tạo đặc biệt hơn để phát triển các cầu thủ có tiềm năng đạt đến đỉnh cao.

Thực tế cho thấy, một trong những vấn đề cốt lõi nằm ở giai đoạn đào tạo ban đầu. Thay vì tập trung vào việc tìm kiếm và bồi dưỡng những tài năng trẻ có tiềm năng sinh học lý tưởng về chiều cao, sức bền và khả năng tranh chấp, chúng ta lại quá chú trọng vào kỹ thuật cơ bản ở lứa tuổi 10-13. Điều này dẫn đến việc nhiều cầu thủ trẻ, khi bước sang tuổi 19 và cần thể lực để thi đấu chuyên nghiệp, mới nhận ra sự hạn chế về thể hình và sức mạnh. Lúc này, việc khắc phục trở nên quá muộn màng.

Hệ quả là, ngay cả trước khi bước vào môi trường bóng đá chuyên nghiệp, nhiều cầu thủ trẻ đã bộc lộ rõ những hạn chế về thể lực, không đáp ứng được cường độ thi đấu cao. Sai lầm trong khâu đầu tư ban đầu gây ra lãng phí lớn về thời gian và tiền bạc cho cả cầu thủ, câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia.

Nhìn vào các quốc gia đã đạt được thành công bước đầu trong công tác đào tạo trẻ, có thể thấy họ có những phương pháp tuyển chọn khác biệt. Tại Nhật Bản, các cầu thủ từ 13 tuổi đã phải trải qua quá trình sàng lọc khắt khe. Mặc dù không có quy định loại bỏ trực tiếp những em thiếu chiều cao hoặc thể lực, nhưng thực tế cho thấy những em không có nền tảng thể chất tốt rất khó trụ lại trong hệ thống đào tạo chuyên sâu.

Ở Uzbekistan, thậm chí còn có phương pháp xét nghiệm ADN để xác định liệu cầu thủ có mang gen phù hợp với thể thao hay không. Nhờ những cách làm bài bản từ đầu, các đội tuyển trẻ của Uzbekistan đã có những bước tiến đáng kể trong những năm gần đây.

Để giải quyết vấn đề này một cách căn cơ, cần có sự thay đổi triệt để từ gốc, bắt đầu từ khâu tuyển chọn và đào tạo. Cần chú trọng phát hiện và chọn lọc những tài năng trẻ dựa trên cả tiềm năng kỹ thuật và các đặc điểm sinh học phù hợp, ưu tiên những em có chiều cao vượt trội, tuổi xương tốt và có cha mẹ với chiều cao lý tưởng.

Số lượng các em có nền tảng thể chất tốt nên chiếm khoảng 80% trong danh sách đào tạo, trong khi những em không có nền tảng này, dù có kỹ thuật tốt đến đâu, cũng chỉ nên chiếm khoảng 20%. Cần nhớ rằng, mỗi đội bóng chỉ cần một cầu thủ kỹ thuật xuất sắc nhưng ít di chuyển như Messi, nhưng cần đến mười người có thể lực dồi dào để hỗ trợ.

Quan trọng hơn, cần có một chương trình đào tạo và nuôi dưỡng bài bản để phát triển thể lực toàn diện cho cầu thủ ngay từ sớm. Cần khắt khe hơn trong việc rèn luyện thể lực và sức bền cho các em từ khi còn nhỏ, đồng thời kết hợp với các môn bổ trợ để tối đa hóa tiềm năng phát triển chiều cao.

Chỉ khi đạt được nền tảng thể lực và thể hình vững chắc, tương đương với các cầu thủ Nhật Bản và Hàn Quốc khi trưởng thành, bóng đá Việt Nam mới có thể cạnh tranh sòng phẳng ở đấu trường chuyên nghiệp. Việc thay đổi tư duy và phương pháp đào tạo là chìa khóa để xây dựng một nền bóng đá Việt Nam vững mạnh và có khả năng cạnh tranh trên đấu trường quốc tế.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *