Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) vừa thông báo về cuộc tập kích Israel vào đêm 18/6, nằm trong đợt tấn công thứ 12 của chiến dịch “Lời hứa Đích thực 3”. Điểm đáng chú ý là trong cuộc tấn công này, Iran đã sử dụng tên lửa đạn đạo tầm xa Sejjil, đánh dấu lần đầu tiên loại vũ khí này được triển khai kể từ khi xung đột leo thang.
IRGC tuyên bố rằng “bầu trời Israel đã mở toang cho tên lửa và máy bay không người lái của chúng tôi”, ám chỉ khả năng xuyên thủng hệ thống phòng không đối phương. Truyền thông Iran nhấn mạnh việc sử dụng tên lửa Sejjil là một bước leo thang đáng kể trong chiến dịch.
Theo tờ Times of Israel, quân đội Israel đã đánh chặn thành công tên lửa Sejjil, tuy nhiên các mảnh vỡ vẫn gây ra hư hại nhẹ cho một phương tiện. Vị trí cụ thể của vụ việc không được tiết lộ. Lực lượng Phòng vệ Israel (IDF) xác nhận Iran đã phóng một số lượng nhỏ tên lửa trong đợt tấn công này và phần lớn đã bị hệ thống phòng không nước này đánh chặn.
Tên lửa Sejjil, theo Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), được Iran phát triển từ những năm 1990 dựa trên nền tảng của các dự án trước đó, đặc biệt là tên lửa đạn đạo tầm ngắn Zelzal. Dù có kích thước, khối lượng và tầm bắn tương tự tên lửa Shahab-3, Sejjil được đánh giá là một bước tiến vượt bậc về công nghệ nhờ sử dụng động cơ nhiên liệu rắn.
Động cơ nhiên liệu rắn mang lại nhiều ưu điểm so với nhiên liệu lỏng. Tên lửa nhiên liệu rắn không mất nhiều thời gian nạp nhiên liệu trước khi phóng, giúp tăng khả năng cơ động và giảm nguy cơ bị phát hiện bởi các hệ thống trinh sát. Chúng cũng có thể được triển khai từ nhiều địa điểm khác nhau và đòi hỏi ít thời gian, công sức bảo dưỡng và di chuyển hơn so với tên lửa nhiên liệu lỏng.
Một điểm khác biệt quan trọng khác là Sejjil có khả năng khai hỏa từ nhiều góc độ khác nhau, trong khi dòng Shahab-3 chỉ có thể phóng theo phương thẳng đứng.

Các chuyên gia phương Tây ước tính tên lửa Sejjil có chiều dài 18 mét, đường kính 1,25 mét và khối lượng phóng từ 22,5 đến 23 tấn. Tên lửa này có khả năng mang đầu đạn nổ mạnh với trọng lượng từ 500 đến 1.500 kg và đạt tầm bắn từ 2.000 đến 2.500 km. Chuyên gia Fabian Hinz của CSIS nhận định: “Sejjil là tên lửa nhiên liệu rắn có tầm bắn xa nhất của Iran”.

Nguyên mẫu Sejjil đã bay được khoảng 700 km trong lần phóng thử đầu tiên vào năm 2008. Một vụ thử khác diễn ra sau đó một năm để đánh giá hệ thống điều khiển và dẫn đường mới. Iran đã tiến hành thêm 4 cuộc thử nghiệm kể từ năm 2009, trong đó tên lửa bay được xấp xỉ 1.900 km và rơi xuống Ấn Độ Dương trong cuộc thử nghiệm thứ 6.
Dựa trên các thông số kỹ thuật và kích thước, CSIS cho rằng Sejjil là một thiết kế riêng của Iran, mặc dù trước đây có những nghi ngờ về việc nó được phát triển dựa trên thiết kế tên lửa nước ngoài.
IRGC dường như đã bắt đầu đưa dòng tên lửa Sejjil vào biên chế từ năm 2014, tuy nhiên số lượng chính xác trong kho dự trữ vẫn chưa được xác định. CSIS cho rằng Tehran vẫn tiếp tục phát triển các phiên bản nối tiếp của tên lửa này, trong đó biến thể mới nhất là Sejjil-3, được trang bị thiết kế 3 tầng đẩy, tầm bắn tối đa 4.000 km và khối lượng phóng 38 tấn.
Sau nhiều năm không xuất hiện trong các sự kiện công khai, tên lửa Sejjil đã được triển khai trong một cuộc diễn tập vào năm 2021. Hình ảnh được công bố cho thấy tên lửa có thể đã được nâng cấp về cơ chế điều khiển, tích hợp hệ thống dẫn đường quán tính và miệng xả khí để tăng cường khả năng cơ động.
Tờ Economic Times nhận định rằng việc phóng tên lửa Sejjil có thể là một bước ngoặt trong xung đột Israel – Iran, do tầm bắn xa và công nghệ tiên tiến của tên lửa cho phép Tehran tấn công các mục tiêu trong lãnh thổ đối phương một cách nhanh chóng và với độ chính xác cao.
Uzi Rubin, cựu giám đốc Cơ quan Phòng thủ Tên lửa Đạn đạo Israel, nhận xét: “Sejjil cho thấy một bước nhảy vọt đáng kể về năng lực tên lửa của Iran”.
Admin
Nguồn: VnExpress