Tôi 28 tuổi, sống cùng gia đình ở TP.HCM. Mối tình kéo dài ba năm của tôi vừa kết thúc, dù tôi vẫn còn rất nhiều tình cảm với bạn gái. Em kém tôi 3 tuổi, quê miền Trung và đang làm việc tại TP.HCM. Chúng tôi quen nhau 5 tháng trước khi chính thức yêu.
Trong suốt ba năm yêu nhau, tôi luôn cảm thấy hạnh phúc. Chúng tôi có nhiều điểm chung, từng học chung trường đại học nên dễ dàng chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Sau hơn 5 năm đi làm, từ mức lương khởi điểm 7 triệu đồng, hiện tại tôi đã có thu nhập hơn 20 triệu đồng. Tôi đã tiết kiệm được 1,2 tỷ đồng từ lương và các nguồn thu nhập khác. Tôi cũng góp một phần vào việc sửa sang nhà cửa cho ba mẹ. Tôi luôn tâm niệm phải cố gắng làm việc, tích lũy tiền bạc để sau này cưới vợ sẽ có một khoản vốn lo cho gia đình. Bạn gái luôn là người động viên, ủng hộ, tạo động lực để tôi phấn đấu.
Khi mới quen, em còn là sinh viên năm cuối. Tôi thương em vì em có những đức tính mà tôi tìm kiếm ở một người vợ: ngoan ngoãn, lễ phép, hiểu chuyện, chịu khó và chân thành. Vì em có cuộc sống vất vả hơn tôi, tôi càng yêu em và muốn chăm sóc, lo lắng cho em.
Trong những năm tháng yêu nhau, tôi luôn yêu thương và chia sẻ khó khăn với em. Khi em mua xe tay ga để gửi xe số về quê cho ba mẹ, tôi đã hỗ trợ em một phần. Em muốn học thêm tiếng Anh và các chương trình khác để nâng cao kiến thức, tôi cũng đều ủng hộ, lo lắng và giúp đỡ em. Ngoài thời gian đi làm, em dành nhiều thời gian cho việc học tập.
Mỗi cuối tuần, tôi đều đưa em đi siêu thị và dặn em phải ăn uống đầy đủ, tránh những món không tốt cho sức khỏe. Tôi tự tay chọn mua những thực phẩm tốt cho sức khỏe như ức gà, cá hồi, rau củ, sữa chua, yến mạch, trái cây để em mang đi làm. Tất cả những điều tôi làm đều xuất phát từ tình yêu chân thành, mong muốn san sẻ gánh nặng cuộc sống với em. Những ngày tháng đó thật ngọt ngào và hạnh phúc.
Chúng tôi luôn vun vén cho mối quan hệ này vì xác định sẽ tiến tới hôn nhân và xây dựng một gia đình nhỏ. Chúng tôi thường xuyên đến nhà nhau chơi, em sống cùng gia đình chị gái. May mắn thay, cả hai gia đình đều ủng hộ mối quan hệ của chúng tôi. Gia đình tôi và gia đình em đã gặp gỡ, ăn tối và nói chuyện về tương lai của hai đứa. Tôi vẫn nhớ như in nụ cười rạng rỡ của cả hai vào ngày hôm đó.
Sau đó, tôi phải đi công tác xa hai tháng. Bất ngờ, em nhắn tin muốn chia tay với lý do “không còn nhiều nhiệt huyết trong tình cảm, muốn phát triển bản thân và có ý định đi du học, không muốn làm mất thời gian của anh”. Tôi vô cùng sốc vì em chưa từng đề cập đến chuyện du học trong suốt ba năm yêu nhau. Lẽ ra, khi có những suy nghĩ đó, em nên gặp tôi để cùng thảo luận và tìm giải pháp tốt nhất, nhưng em lại tự quyết định và chỉ thông báo cho tôi.
Có lẽ, trước khi đưa ra quyết định này, em đã có những dấu hiệu muốn chấm dứt mối quan hệ, nhưng tôi đã không nhận ra. Khi không gặp nhau, chỉ nói chuyện qua điện thoại, tôi đã không đủ tinh tế để nhận thấy sự thay đổi. Một tháng sau, chúng tôi gặp nhau để nói chuyện rõ ràng. Tôi muốn biết lý do thật sự khiến em muốn kết thúc mối quan hệ này. Cả hai đều rất buồn, em chỉ khóc khi nghe tôi tâm sự. Em nói rằng có những lúc em không đủ vững vàng với lựa chọn của mình vì còn rất yêu tôi. Chỉ khi xa nhau, em mới đủ mạnh mẽ để đưa ra quyết định này.
Em biết tin tôi và gia đình chuyển đến nhà mới và đã mua quà mừng ba mẹ tôi. Tôi biết em vẫn còn yêu tôi và quan tâm đến gia đình tôi. Vậy mà em vẫn kiên quyết từ bỏ tình cảm, tình yêu và những kỷ niệm của hai đứa. Gia đình em ở quê cũng gọi điện hỏi han khi biết chuyện, nhưng em chỉ im lặng. Hai chị gái của em rất bất ngờ và nhắn tin cho tôi, nói rằng họ rất quý tôi nhưng không thể can thiệp vì em luôn độc lập và làm theo ý mình. Đến nay đã 6 tháng sau chia tay, tôi vẫn không thể ngừng suy nghĩ về chuyện tình cảm này. Tôi mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.
Admin
Nguồn: VnExpress