Sáng nay, một sự thật phũ phàng vô tình hé lộ khi tôi cầm điện thoại của chồng. Trong lúc lơ đãng, tôi mở được điện thoại và đọc được tin nhắn cho thấy anh đã bí mật mua một mảnh đất ở quê, còn nhờ vợ chồng em trai đứng tên. Sự việc này khiến tôi bàng hoàng, đặc biệt là khi tối hôm trước, tôi vừa bị chồng mắng nhiếc vì nhắc đến chuyện đóng sinh hoạt phí. Anh ta cho rằng tôi chỉ biết đến tiền, và sẽ tự lo liệu khi có thể. Tôi hỏi anh vì công ty chậm lương, trong khi hạn đóng tiền nhà đã đến gần, khiến tôi vừa buồn vừa phải tự xoay xở.
Nhìn lại chặng đường hôn nhân, tôi đã hy sinh sự nghiệp để ở nhà chăm con trong hai năm đầu, không muốn làm phiền gia đình hai bên. Thời gian đó, mọi chi phí đều do chồng tôi gánh vác. Anh làm kinh doanh riêng, nhưng từ khi dịch Covid bùng phát đến cuối năm 2022, công ty anh gặp khó khăn, gần như phá sản. Thấy vậy, tôi đành gửi con đi nhà trẻ, dù rất xót con, để đi làm văn phòng với mức lương ít ỏi, chỉ từ 6-10 triệu đồng. Dù công việc vất vả, tôi vẫn cố gắng vì lúc đó cả gia đình trông chờ vào thu nhập của tôi. Thậm chí, có những tháng quá khó khăn, tôi phải bán vàng cưới để trang trải. Số vàng này là quà cưới của mẹ đẻ, còn nhà chồng không hề cho hay tặng gì.
Trong giai đoạn này, chồng tôi cũng không thể chu cấp tiền cho mẹ chồng như trước. Trước đây, mọi chi phí sinh hoạt của mẹ chồng đều do anh lo. Mẹ chồng có bốn người con, nhưng bố chồng mất sớm nên gánh nặng kinh tế dồn lên vai chồng tôi, dù các em chồng có kinh tế khá giả hơn. Họ đều có nhà riêng, con cái đã lớn, trong khi vợ chồng tôi vẫn phải thuê nhà ở Hà Nội, không có đất đai ở quê vì đã chia cho các em hết. Mỗi lần về quê, chúng tôi chỉ ở trong căn nhà gỗ cũ kỹ của mẹ chồng.
Từ năm 2023, công việc kinh doanh của chồng tôi bắt đầu khởi sắc hơn. Anh đóng góp khoảng 100 triệu đồng mỗi năm vào chi phí sinh hoạt, số còn lại tôi tự lo. Vợ chồng tôi có một con đang học tiểu học, chi phí thuê nhà, ăn uống, học hành mỗi tháng vào khoảng 20-25 triệu đồng. Sau nhiều nỗ lực, tôi cũng kiếm thêm thu nhập từ việc làm thêm tại nhà vào buổi tối, nâng tổng thu nhập lên 30-50 triệu đồng mỗi tháng. Tuy nhiên, sức khỏe của tôi cũng suy giảm nghiêm trọng vì thường xuyên phải thức khuya dậy sớm. Việc chồng giấu giếm mua tài sản riêng khiến tôi vô cùng buồn bã và thất vọng.
Mối quan hệ giữa tôi và gia đình chồng cũng không mấy tốt đẹp. Ban đầu, mọi thứ khá ổn, nhưng sau khi tôi sinh con, mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh. Mẹ chồng, chị chồng và em dâu thường xuyên soi mói, so sánh và khích bác chồng tôi, dù ở cách xa nhau hàng trăm cây số, nhằm chia rẽ tình cảm vợ chồng. Trong thời gian dịch Covid, khi chồng tôi gặp khó khăn về tài chính, mẹ chồng đã mắng tôi thậm tệ, cho rằng tôi là người ăn bám, không biết tiết kiệm, chỉ biết ăn với đẻ nên chồng mới phá sản. Thậm chí, bà còn đuổi tôi ra khỏi nhà ngay trong dịp Tết Nguyên đán. Chồng tôi đã không bênh vực, an ủi hay giải thích cho mẹ chồng hiểu rằng tôi đã đi làm và việc làm ăn của anh không liên quan đến tôi. Quá uất ức, tôi đã xách vali rời đi.
Sau sự việc đó, vợ chồng tôi vẫn sống chung trong căn nhà thuê ở Hà Nội, nhưng tình cảm đã phai nhạt. Chúng tôi vẫn cùng nhau chăm sóc con cái, nhưng giữa hai người là một bức tường lạnh giá. Vào các dịp lễ, giỗ chạp, anh về quê một mình, không cho mẹ con tôi đi cùng. Tôi rất buồn, nhưng không biết phải làm gì. Mẹ chồng và các anh chị em chồng luôn nịnh nọt chồng tôi để lợi dụng tiền bạc. Bất cứ khi nào cần tiền, họ đều gọi cho anh, trong khi không ai muốn đóng góp. Chồng tôi rất thương mẹ, thương em và cũng rất sĩ diện. Gần đây, công việc của anh bận rộn hơn, anh mua đất ở quê mà không hề nói với tôi, thường xuyên đi sớm về khuya, không quan tâm đến mẹ con tôi. Mỗi khi tôi nói chuyện, anh đều tỏ ra cáu gắt. Tôi không lăng nhăng, không cờ bạc, chỉ biết chăm chỉ làm việc và chăm sóc con cái, nhưng vẫn không nhận được tình yêu thương và sự tôn trọng từ chồng. Liệu tôi nên tiếp tục hay dừng lại cuộc hôn nhân này?
Admin
Nguồn: VnExpress