Khó chịu khi bạn trai gặp con riêng ở nhà vợ cũ?

Ở tuổi 28, tôi đang đối diện với một ngã rẽ quan trọng trong mối quan hệ với bạn trai 35 tuổi, một người đàn ông đã từng trải qua hôn nhân và có một cậu con trai 7 tuổi. Chúng tôi gặp gỡ và nảy sinh tình cảm trong một chuyến đi chung gần hai năm trước. Anh ấy đã rất thẳng thắn về quá khứ của mình, về cuộc hôn nhân không hạnh phúc và việc con trai sống cùng mẹ. Lúc đó, tôi tin rằng mình có đủ sự thấu hiểu và chấp nhận để vượt qua những điều này, miễn là anh ấy thật lòng yêu thương tôi.

Thời gian đầu, mọi thứ diễn ra đúng như mong đợi. Anh ấy là một người đàn ông trưởng thành, chu đáo và luôn quan tâm đến cảm xúc của tôi. Bên anh, tôi cảm thấy an toàn và được trân trọng, điều mà tôi chưa từng cảm nhận được trong những mối tình trước đây. Tôi dần quen với việc anh dành thời gian cuối tuần để đón con trai đi chơi, hoặc ghé thăm nhà vợ cũ để đón con, đưa bé đi ăn uống và mua sắm. Vào những dịp lễ Tết, anh đều đến nhà vợ cũ để thăm hỏi, tặng quà và đôi khi còn cùng ăn bữa cơm gia đình.

Ban đầu, tôi tự nhủ rằng mình không nên ích kỷ, bởi vì con trẻ không có lỗi, và anh ấy chỉ đang làm tròn trách nhiệm của một người cha. Tuy nhiên, theo thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Đã có nhiều lần, khi chúng tôi đang đi chơi cùng nhau, anh ấy nhận được cuộc gọi và phải vội vã đến chỗ con trai vì bé bị ốm. Có những hôm, tôi đã nấu cơm và chờ đợi anh hàng tiếng đồng hồ, nhưng cuối cùng lại nhận được tin nhắn báo rằng anh phải ở lại với con. Anh ấy cũng thường xuyên liên lạc với vợ cũ để hỏi thăm về tình hình học tập và sức khỏe của con trai. Dù tôi không nghe thấy bất kỳ lời lẽ tình cảm nào, nhưng mỗi khi điện thoại của anh sáng lên với tên vợ cũ, lòng tôi lại trĩu nặng.

Tôi ghen tuông, nhưng lại cảm thấy bản thân thật xấu tính. Anh ấy chưa bao giờ làm điều gì mờ ám, chưa bao giờ giấu giếm tôi điều gì, và luôn có trách nhiệm với cả tôi và con trai. Tôi ghen tị với cả một đứa trẻ, và rồi lại tự trách mình. Nhiều đêm, khi anh ấy về muộn, tôi không muốn nói chuyện. Anh ấy ôm tôi, dỗ dành và nói rằng anh không còn tình cảm gì với vợ cũ, mà chỉ thương con trai. Tôi muốn tin anh, nhưng những hình ảnh anh và vợ cũ ngồi bên nhau chăm sóc con, cười nói vui vẻ, cứ ám ảnh tâm trí tôi.

Gần đây, tôi nhận thấy mình trở nên dễ cáu gắt và hay so đo. Tôi trách anh không dành đủ thời gian cho tôi, nhưng rồi lại khóc một mình, vì tôi biết rằng nếu anh bỏ mặc con trai để chỉ lo cho tôi, thì anh sẽ không còn là người đàn ông mà tôi đã từng yêu thương và ngưỡng mộ. Tôi cảm thấy mình đang mắc kẹt giữa tình yêu và quá khứ của anh ấy. Tôi không biết liệu mình có đủ bao dung để tiếp tục bước đi hay không, hay nên dừng lại để cả hai không phải mệt mỏi thêm nữa.

Có lẽ, tôi yếu đuối và ích kỷ hơn những gì mình từng nghĩ. Yêu một người đàn ông đã từng đổ vỡ và có con riêng không hề dễ dàng như tôi tưởng tượng. Tôi nên làm gì vào lúc này, tiếp tục hay buông tay? Tôi rất mong nhận được những lời chia sẻ và lời khuyên chân thành.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *