Ngày 10/7 vừa qua, Sở Giáo dục và Đào tạo TP.HCM đã chính thức công bố quyết định của Giám đốc Sở về việc cấm học sinh sử dụng điện thoại di động trong giờ ra chơi và các hoạt động giáo dục khác tại trường, dự kiến bắt đầu từ năm học 2025-2026. Với tư cách là một phụ huynh có con đang học lớp 12, tôi hoàn toàn ủng hộ chủ trương này và mong muốn chính sách sớm được nhân rộng trên cả nước.
Điện thoại di động đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống hiện đại, đặc biệt đối với giới trẻ. Đối với học sinh, điện thoại có thể là công cụ hỗ trợ học tập, giúp các em liên lạc với gia đình và dễ dàng tiếp cận nguồn kiến thức phong phú. Tuy nhiên, nếu không có sự định hướng đúng đắn, thiết bị này có thể trở thành “con dao hai lưỡi” với nhiều hệ lụy khó lường.
Tôi đã nhiều lần chứng kiến cảnh học sinh trong giờ ra chơi, mỗi em ngồi một góc và dán mắt vào màn hình điện thoại. Các em có thể chơi game, lướt mạng xã hội, hoặc thậm chí truy cập vào những nội dung tiêu cực, bạo lực, đi ngược lại các giá trị chuẩn mực. Hình ảnh học sinh trò chuyện, vui đùa, vận động ngoài trời dường như đã trở nên hiếm hoi. Điều này khiến tôi vô cùng lo lắng cho sự phát triển tâm lý và các kỹ năng xã hội của các em.
Việc hạn chế sử dụng điện thoại trong trường học không phải là hành động “tước đoạt quyền riêng tư” của học sinh, mà là tạo ra một môi trường học tập lành mạnh, nơi các em có thể phát triển toàn diện về kiến thức, nhân cách và kỹ năng mềm. Nếu học sinh cần sử dụng điện thoại cho mục đích học tập, việc này nên được thực hiện dưới sự giám sát và cho phép của giáo viên bộ môn.
Tôi tin rằng nhiều bậc phụ huynh và giáo viên, những người trực tiếp chứng kiến những tác động tiêu cực của điện thoại thông minh đến học sinh, sẽ đồng tình với đề xuất của Sở GD&ĐT TP.HCM. Đã đến lúc trường học cần trở lại đúng vai trò là nơi nuôi dưỡng tri thức, vun đắp tinh thần đoàn kết và phát triển nhân cách, thay vì bị chi phối bởi các thiết bị công nghệ.
Bên cạnh những ảnh hưởng tiêu cực đến kết quả học tập, điện thoại còn có thể gây ra nhiều hệ lụy lâu dài khác. Chẳng hạn, việc sử dụng điện thoại quá mức có thể dẫn đến mất tập trung, suy giảm khả năng giao tiếp, tăng nguy cơ bị bắt nạt trên mạng, lạm dụng hình ảnh, nghiện game, hoặc sống khép kín và phụ thuộc vào thế giới ảo. Ngược lại, việc cấm sử dụng điện thoại trong trường học sẽ mang lại nhiều lợi ích to lớn:
Thứ nhất, giảm sự xao nhãng: Hạn chế tiếp xúc với mạng xã hội, trò chơi và các nội dung giải trí khác giúp học sinh tập trung hơn vào việc học tập.
Thứ hai, tăng cường giao tiếp trực tiếp: Việc không sử dụng điện thoại khuyến khích học sinh giao tiếp nhiều hơn với bạn bè và thầy cô, điều này rất quan trọng cho sự phát triển cảm xúc và kỹ năng xã hội.
Thứ ba, hạn chế sự cô lập: Giảm thiểu tình trạng “mỗi người một máy”, giúp học sinh kết nối và xây dựng tinh thần tập thể trong lớp học.
Thứ tư, ngăn chặn các hành vi tiêu cực: Tránh nguy cơ quay lén, phát tán nội dung xấu, bắt nạt trên mạng, những hành vi ngày càng phổ biến ở lứa tuổi học sinh.
Thứ năm, rèn luyện kỷ luật công nghệ: Giúp học sinh hình thành thói quen sử dụng các thiết bị số một cách có trách nhiệm và đúng mục đích.
Việc sử dụng điện thoại đúng cách là một kỹ năng cần thiết trong thời đại số, nhưng điều đó không có nghĩa là học sinh phải mang theo điện thoại mọi lúc, mọi nơi, đặc biệt là trong môi trường học đường. Tôi hy vọng rằng Bộ Giáo dục và Đào tạo sẽ sớm xem xét và triển khai quy định cấm sử dụng điện thoại trong trường học trên phạm vi toàn quốc, có thể bắt đầu từ năm học 2025-2026. Một môi trường học tập không bị chi phối bởi công nghệ sẽ giúp học sinh phát triển toàn diện hơn, không chỉ về trí tuệ mà còn về nhân cách, cảm xúc và các kỹ năng sống cần thiết.
Admin
Nguồn: VnExpress