Chúng tôi kết hôn đã 11 năm, cùng nhau xây dựng cuộc sống từ những ngày đầu khó khăn nhất. Ba năm đầu tiên sau khi con trai đầu lòng chào đời là khoảng thời gian vừa hạnh phúc, vừa vất vả khi hai vợ chồng phải đối mặt với nhiều thiếu thốn. Những bữa cơm bệnh viện nhiều hơn cơm nhà là kỷ niệm khó quên. Thời điểm đó, tôi ở nhà chăm sóc con, còn vợ gồng gánh kinh tế, làm việc không ngừng nghỉ để có tiền chữa bệnh cho con. Nhiều người còn hỏi kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ và quán xuyến việc nhà của tôi. May mắn thay, con trai tôi dần khỏe mạnh hơn. Sau đó, tôi bắt đầu đi làm trở lại, cố gắng kiếm thêm thu nhập để phụ giúp vợ, dành dụm tiền mua đất, xây nhà.
Bốn năm sau, với sự nỗ lực của cả hai vợ chồng và sự hỗ trợ từ chị gái tôi, chúng tôi đã đạt được những mục tiêu mơ ước. Cũng từ lúc này, sức khỏe của tôi bắt đầu suy yếu, thường xuyên phải nhập viện điều trị. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng làm việc để chuẩn bị cho sự ra đời của đứa con thứ hai. Khi bé thứ hai chào đời, tôi quyết định nghỉ hẳn công việc ở công ty vì sức khỏe không cho phép, đồng thời muốn dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc các con và gia đình.
Hiện tại, con trai út của tôi đã được 3 tuổi, gia đình tôi sống đầy đủ và hạnh phúc. Tuy nhiên, hai năm gần đây, vợ tôi phải làm việc xa nhà, mỗi tuần chỉ về nhà một lần. Tôi đang dự định thuyết phục vợ trở về làm việc gần nhà để cả gia đình được đoàn tụ. Tôi sẵn sàng đi làm để vợ có thể ở gần các con. Nhưng vợ tôi muốn làm thêm một năm nữa vì mức lương ở xa nhà cao hơn và công việc cũng đỡ áp lực hơn so với công việc gần nhà. Tôi thực sự rất phân vân, không biết nên làm thế nào. Vợ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời, hết lòng vì gia đình.
Admin
Nguồn: VnExpress