Thái Chí Cương, ban ngày là đội trưởng đội an ninh tại một khu phức hợp ở thành phố Nam Xương, tỉnh Giang Tây, nổi tiếng với tính cách hòa nhã. Nhưng khi màn đêm buông xuống, anh lại hóa thân thành một trùm tội phạm khét tiếng trong một bộ phim siêu ngắn được quay tại thị trấn Trung Thông.
Người đàn ông 35 tuổi này chia sẻ với Tân Hoa Xã, kèm theo một nụ cười: “Chỉ cần bạn ngẩng cao cằm, căng cổ và trừng mắt, bạn ngay lập tức trở thành một kẻ xấu.”
Trung Thông, trước đây là một khu chợ kính mắt, nay đã được tái thiết thành một trung tâm kịch nghệ mini sôi động, đang chứng kiến sự trỗi dậy mạnh mẽ, được mệnh danh là “Hollywood nông thôn”. Với hơn 120 bối cảnh khác nhau, nơi đây tổ chức hàng trăm buổi diễn “tốc độ cao” mỗi năm, góp phần quan trọng vào sự phục hồi kinh tế và văn hóa của địa phương.

Trước năm 2022, khu chợ này gần như bị bỏ hoang, khiến người dân phải rời quê hương để tìm kiếm kế sinh nhai. Tuy nhiên, sự bùng nổ của thể loại phim siêu ngắn đã biến những người dân làng thành diễn viên, thậm chí là những người nổi tiếng.
Thái Chí Cương là một trong số rất nhiều người đang tham gia vào ngành công nghiệp phim siêu ngắn đang phát triển mạnh mẽ tại Trung Quốc. Thể loại này, được gọi là “duanju” trong tiếng Trung, có cấu trúc tương tự như một tập phim truyền hình, nhưng mỗi tập chỉ kéo dài từ một đến mười phút. Các bộ phim được quay theo chiều dọc để phù hợp với màn hình smartphone và máy tính bảng. So với làn sóng video ngắn trước đây, vốn còn nhiều hạn chế về nội dung, phim siêu ngắn ngày càng trở nên phổ biến nhờ kỹ thuật biên tập thông minh, những cảnh quay cận cảnh và các tình tiết bất ngờ, theo Global Times.
Hiện nay, khu Trung Thông được ví như “Hollywood nông thôn”. Hơn 3.800 người dân địa phương, bao gồm nông dân, sinh viên và người về hưu, có thêm thu nhập nhờ tham gia diễn xuất. Những người có thành tích tốt có thể kiếm được tới 1.000 nhân dân tệ (tương đương 3,6 triệu đồng) mỗi ngày.
Giang Hữu Thủy, một nông dân 58 tuổi, đã trở thành một “diễn viên được săn đón” tại Trung Thông. Ông chuyên đóng các vai phụ, nhưng vẫn có thu nhập khá cao. Ông Giang chia sẻ với Tân Hoa Xã: “Ngay cả những vai không có lời thoại cũng có thể nhận được 100 tệ (khoảng 365.000 đồng) chỉ để đứng đó. Kỷ lục của tôi là 1.600 tệ (khoảng 5,8 triệu đồng) một ngày”.

Tống Khải Lâm, một sinh viên đại học từ Bắc Kinh trở về quê trong kỳ nghỉ hè, cũng tham gia vào phim trường ở Trung Thông, đóng vai một người phục vụ bàn với mức thù lao 500 nhân dân tệ (khoảng 1,8 triệu đồng) mỗi ngày.
Không chỉ ở Trung Thông, nhiều địa phương khác ở Trung Quốc cũng đang xây dựng các phim trường siêu nhỏ để phục vụ cho việc sản xuất phim siêu ngắn. Theo China Daily, hơn 10 cơ sở sản xuất phim như vậy đã được thành lập tại nhiều thành phố, bao gồm Trịnh Châu ở tỉnh Hà Nam và Tây An ở tỉnh Thiểm Tây.
Tại Trung tâm Video Ngắn Quốc tế Thượng Hải (Shanghai International Short Video Center), hàng chục bộ phim được quay đồng thời trên các trường quay nhỏ gọn, mô phỏng mọi thứ, từ khu bệnh viện đến hộp đêm. Nhiều bộ phim được hoàn thành chỉ trong vòng chưa đầy một tuần. Theo Global Times, chi phí sản xuất thấp và hiệu quả cao là yếu tố then chốt cho sự trỗi dậy của định dạng mới này. Chỉ riêng trong năm 2024, hơn 30.000 phim ngắn đã được phát hành trên các nền tảng trực tuyến của Trung Quốc, tạo ra hơn 647.000 việc làm.
Ngô Phúc Giang, nhà sản xuất của Guangzhou Jinfan Network Technology, cho biết: “Phim siêu ngắn có đặc điểm là quy mô sản xuất nhỏ và chu kỳ sản xuất ngắn. Chúng tôi quay toàn bộ phim trong vòng 7-10 ngày và phát hành trực tuyến trong vòng ba tháng.”
Một ví dụ điển hình về phim kinh phí thấp nhưng mang lại lợi nhuận cao là “The Divorced Billionaire Heiress”. Bộ phim này có chi phí sản xuất chưa đến 200.000 USD, nhưng đã trở thành một “cú hit” ở Bắc Mỹ, thu về 35 triệu USD. Bạch Sa Sa, nhà sáng lập một công ty truyền thông ở Bắc Kinh, nhận xét: “So với phim truyền hình dài tập, phim ngắn tập được sản xuất và kiếm tiền hiệu quả hơn. Chúng nhanh gọn, nhẹ nhàng hơn và dễ dàng mở rộng quy mô hơn.”
Theo công ty phân tích Sensor Tower, các ứng dụng chiếu phim ngắn đã ghi nhận hơn 370 triệu lượt tải xuống trên toàn thế giới trong quý đầu tiên của năm 2025, gấp 6 lần so với cùng kỳ năm trước. Tính đến tháng 3, tổng số lượt tải xuống đã đạt gần 950 triệu, dẫn đầu là ReelShort, DramaBox và GoodShort.
Các chuyên gia cho rằng phim ngắn thu hút người xem nhờ cốt truyện nhanh, gây nghiện, mang lại cảm xúc mạnh mẽ chỉ trong vài phút. Định dạng phim ngắn và dọc đáp ứng nhu cầu của khán giả ưu tiên sử dụng thiết bị di động, giúp họ có thể xem phim mọi lúc, mọi nơi.
Seema Shah, Phó chủ tịch nghiên cứu và phân tích thị trường tại công ty nghiên cứu thị trường Sensor Tower, chia sẻ với CNBC: “Các đơn vị sản xuất khai thác hành vi thỏa mãn tức thời. Điểm hấp dẫn là bạn ngay lập tức cảm thấy thỏa mãn khi theo dõi câu chuyện. Nó có thể hơi quá đà, nhưng vẫn mang tính giải trí.”
Ban đầu, phim ngắn ở Trung Quốc tập trung vào các nội dung “drama” và dễ lấy được cảm tình của khán giả, như các chủ đề về chủ tịch giả nghèo, cung đấu, hay xuyên không. Tăng Bội Luân, nhà nghiên cứu truyền thông tại Đại học Fudan, cho biết: “Phim ngắn tập trung vào các chủ đề nhỏ về đời sống tình cảm cá nhân, kể những câu chuyện dễ hiểu cho khán giả và thỏa mãn nhu cầu cảm xúc của họ.” Các công ty cũng đang tìm cách mở rộng ra thị trường quốc tế bằng cách tạo ra những câu chuyện phù hợp với từng khu vực, như phim về người sói, ma cà rồng và tỷ phú.
Tuy nhiên, sự bùng nổ của phim siêu ngắn cũng vấp phải những chỉ trích về tác động của nó đối với thanh thiếu niên, những người coi phim siêu ngắn là một “nhu cầu hàng ngày”. Một số phim có nội dung thô tục, gây ra những phản ứng tiêu cực về ngành công nghiệp phim ảnh của Trung Quốc. Sự nở rộ quá nhanh cũng dẫn đến việc xuất hiện hàng loạt các bộ phim có nội dung tương tự nhau, khiến người xem cảm thấy khó chịu khi nhận ra rằng video mới chỉ là một bản sao của một sản phẩm trước đó.

Chính quyền Trung Quốc đã ban hành các quy định bắt buộc cấp phép phát sóng phim truyền hình ngắn và siết chặt kiểm soát nội dung phát hành trực tuyến. Trong một chiến dịch vào tháng 2, Cục Phát thanh và Truyền hình Quốc gia đã gỡ bỏ 25.300 phim truyền hình ngắn với tổng cộng gần 1,4 triệu tập vì không tuân thủ các quy định.
Trung Quốc cũng đã xóa hơn 700 video phim truyền hình mô tả cảnh cãi vã giữa các bậc phụ huynh. Nhiều bộ phim bị cho là phóng đại mâu thuẫn giữa các thành viên gia đình, như xung đột vợ chồng và giữa các thế hệ, cổ xúy cho “những quan điểm không lành mạnh và không chính thống về gia đình, hôn nhân và tình yêu”. Theo Reuters, việc ngăn chặn này chủ yếu là do tỷ lệ kết hôn ở Trung Quốc đang giảm.
Trước bối cảnh đó, nhiều công ty đang hướng đến việc nâng cao chất lượng bằng cách đầu tư vào kịch bản và hậu kỳ. Nhiều chính quyền địa phương cũng đưa ra các chính sách ưu đãi cho ngành công nghiệp phim ngắn. Ví dụ, tỉnh Quảng Đông khuyến khích các nhà sản xuất sử dụng công nghệ tiên tiến để sản xuất phim thông minh cho khán giả nước ngoài. Với nguồn tài nguyên văn hóa truyền thống phong phú và di sản phi vật thể, tỉnh này đặt mục tiêu tận dụng phim ngắn để quảng bá văn hóa địa phương và nâng cao hình ảnh quốc tế.
Sự trỗi dậy của “Hollywood nông thôn” và ngành công nghiệp phim siêu ngắn tại Trung Quốc không chỉ mang lại cơ hội kinh tế cho người dân địa phương mà còn mở ra một hướng đi mới cho ngành giải trí, đồng thời đặt ra những thách thức về quản lý nội dung và định hướng giá trị trong xã hội hiện đại.
Admin
Nguồn: VnExpress