Ngày 7/9, Giáo hoàng Leo XIV đã long trọng cử hành thánh lễ tại Quảng trường St. Peter, Vatican, để phong thánh cho hai chân phước: Carlo Acutis, thiếu niên qua đời năm 2006, và Pier Giorgio Frassati, một tín đồ Công giáo người Italy mất năm 1925 ở tuổi 24. Giáo hoàng ca ngợi cả hai vị thánh mới là những người “đã tạo nên những kiệt tác trong đời bằng cách dâng hiến cho Chúa”.
Trong Giáo hội Công giáo, các thánh được xem là những người đã về Thiên đàng và có vai trò chuyển lời cầu nguyện của các tín đồ lên Chúa. Họ là những người đã hiến dâng cuộc đời mình cho tha nhân hoặc hy sinh vì đức tin.
Để được tôn phong lên bậc hiển thánh, cả hai vị chân phước đã phải trải qua một quy trình đánh giá vô cùng nghiêm ngặt, được ví như một “phiên tòa sau khi qua đời”. Quy trình này bao gồm việc xem xét kỹ lưỡng cả di hài lẫn đời sống tinh thần của từng ứng viên. Bộ Phong thánh, một cơ quan đặc biệt của Vatican được thành lập từ năm 1588, chịu trách nhiệm thực hiện quy trình này.
Theo Kenneth Woodward, tác giả cuốn “Making Saints”, đây là một quy trình khắt khe, đòi hỏi rất nhiều thời gian và công sức ở mỗi bước thực hiện.

Bất kỳ tín đồ nào của Giáo hội Công giáo cũng có thể được phong thánh. Theo quy định, quy trình này chỉ có thể bắt đầu ít nhất 5 năm sau khi ứng viên qua đời. Khoảng thời gian này nhằm đảm bảo sự khách quan trong quá trình đánh giá, khi những cảm xúc ban đầu đã lắng xuống.
Tuy nhiên, thời gian chờ đợi có thể kéo dài hơn rất nhiều. Ví dụ, nhà thần học Bede qua đời năm 735 nhưng mãi đến năm 1899 mới được phong thánh. Giáo hoàng đương nhiệm có quyền rút ngắn thời gian này. Năm 2005, Giáo hoàng Benedict XVI đã miễn trừ thời gian chờ đợi đối với người tiền nhiệm John Paul II, cho phép tiến hành xét phong thánh chỉ vài tháng sau khi ông qua đời. Tương tự, Mẹ Teresa cũng được Giáo hoàng John Paul II miễn trừ quy định này, và quy trình phong thánh bắt đầu vào năm 1999, chưa đầy hai năm sau khi bà qua đời.
Quy trình xét phong thánh bao gồm bốn giai đoạn chính. Đầu tiên, giám mục địa phương sẽ mở hồ sơ “án phong”, thu thập các bằng chứng về đời sống đạo đức và sự thánh thiện của ứng viên, sau đó trình lên Tòa Thánh. Nếu hồ sơ đáp ứng các điều kiện và được Tòa Thánh chấp nhận xem xét, ứng viên sẽ được gọi là “Tôi tớ của Chúa”.
Tiếp theo, hồ sơ được chuyển đến Bộ Phong thánh để xét duyệt. Cơ quan này, bao gồm các nhà thần học, hồng y, tổng giám mục và giám mục, sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng cuộc đời và các tác phẩm của ứng viên để đảm bảo rằng họ đã sống theo đúng những lời răn dạy của Giáo hội.
Để được công nhận là bậc “đáng kính” và đạt đến mức “nhân đức anh hùng”, ứng viên phải chứng minh được rằng họ có đủ bốn nhân đức trụ cột (khôn ngoan, công bằng, tiết độ, can đảm) và ba nhân đức đối thần (đức tin, đức cậy, đức mến). Nếu đáp ứng các tiêu chí này, Bộ Phong thánh sẽ trình hồ sơ lên Giáo hoàng để tuyên bố người đó là “Đấng Đáng kính” (Venerabilis).
Nếu ứng viên qua đời vì đạo, họ có thể được tuyên chân phước và mang tước hiệu “Đấng Đáng phúc” (Blessed) mà không cần thêm bất kỳ cuộc điều tra nào. Đây là hình thức công nhận ở phạm vi địa phương, cho phép các tín hữu tôn kính người đó trong thành phố, giáo phận hoặc vùng miền của họ.
Trong trường hợp ứng viên không tử vì đạo, cần phải có bằng chứng về một phép lạ xảy ra sau khi họ qua đời. Phép lạ này phải được Bộ Phong thánh xác minh và công nhận để ứng viên có thể được phong chân phước.
Phép lạ phổ biến nhất trong quá trình phong thánh là “chữa lành”, tức là sự bình phục hoặc khỏi bệnh hoàn toàn của một người nhờ những lời cầu nguyện, vượt ra ngoài khả năng giải thích của khoa học. Ngoài ra, một số phép lạ khác có thể là thi thể không bị phân hủy dù đã chôn cất từ lâu, hoặc tỏa ra mùi hương dễ chịu thay vì mùi tử khí.
Khi Bộ Phong thánh chứng nhận phép lạ thứ hai, ứng viên sẽ được Giáo hoàng phong thánh trong lễ hiển thánh và được tôn kính trong toàn thể Giáo hội với tước hiệu “Thánh”. Đối với những người tử vì đạo, chỉ cần một phép lạ được Bộ Phong thánh chứng nhận là đủ.
Quá trình phong thánh đòi hỏi nguồn lực tài chính đáng kể. Những người ủng hộ ứng viên phải chi trả cho các chi phí liên quan đến việc điều tra và ghi chép về cuộc đời của ứng viên. Linh mục người Mỹ Maurice J. Nutt ước tính rằng cần phải gây quỹ một triệu đô la Mỹ để theo đuổi hồ sơ phong thánh cho Sơ Thea Bowman, một nữ tu người Mỹ gốc Phi qua đời năm 1990. Theo linh mục Nutt, chi phí này bao gồm mọi thứ, từ chỗ ngồi tại Quảng trường St. Peter, thánh lễ cho đến vé máy bay cho các hồng y tham dự.

Trong trường hợp của Carlo Acutis, mẹ của cậu, bà Antonia Salzano, đã đến nhiều nhà thờ trên thế giới để vận động phong thánh cho con trai. Bà Salzano xuất thân từ một gia đình giàu có ở Italy và cho biết đã tự chi trả cho quá trình này, mặc dù không tiết lộ số tiền cụ thể.
Phép lạ đầu tiên liên quan đến Acutis xảy ra vào năm 2013, khi cậu được cho là đã “can thiệp từ thiên đường để cứu mạng một bé trai người Brazil tên Mattheus”. Mattheus, sinh năm 2009, mắc một chứng dị tật bẩm sinh hiếm gặp ở tuyến tụy, khiến cơ thể không thể tiêu hóa thức ăn và gây nôn mửa liên tục.
Một linh mục địa phương đã tổ chức thánh lễ cầu nguyện Acutis để xin phép lạ chữa lành. Mẹ của Mattheus đã đưa cậu đến tham dự thánh lễ, và cậu bé đã chạm vào một di vật của Acutis tại nhà thờ. Trên đường về nhà, Mattheus nói với mẹ rằng mình đã khỏi bệnh và bắt đầu ăn uống bình thường trở lại. Các xét nghiệm vào tháng 2/2014 cho thấy cậu đã hoàn toàn bình phục.
Bộ Phong thánh đã công nhận phép lạ này và phong chân phước cho Acutis vào năm 2020.
Phép lạ thứ hai được ghi nhận liên quan đến Acutis là trường hợp của Valeria Valverde, một nữ sinh viên gặp tai nạn giao thông ở Italy vào năm 2022. Các bác sĩ cho biết tiên lượng sống của cô rất thấp. Mẹ của Valverde đã đến lăng mộ của Acutis ở Assisi và cầu nguyện. Cùng ngày, bệnh viện thông báo rằng Valverde đã bất ngờ hồi phục và không cần máy thở nữa.
“Bibliotheca Sanctorum”, một tài liệu đầy đủ nhất về các vị thánh, bao gồm 18 tập và ghi danh khoảng 10.000 người. Các buổi lễ phong thánh thời hiện đại thường thu hút đông đảo khán giả. Vatican ước tính rằng khoảng 80.000 người đã tham dự thánh lễ phong thánh ngày 7/9 vừa qua.
Đức ông Charles Kossanke, Chánh xứ Vương cung Thánh đường St. Anne de Detroit, Hoa Kỳ, nhấn mạnh rằng Giáo hội không tạo ra các vị thánh, mà chỉ đơn thuần công nhận rằng một người đã là thánh và chính thức ghi tên họ vào danh sách.
Admin
Nguồn: VnExpress
