Cuộc sống của Becca Smith vào cuối năm 2019 tưởng chừng như hoàn hảo, tràn đầy năng lượng. Ở tuổi 28, cô đã dồn hết tiền tiết kiệm để thuê một địa điểm ở Chester, biến nó thành phòng tập yoga của riêng mình, đồng thời vẫn làm huấn luyện viên cá nhân. Lịch trình làm việc dày đặc bắt đầu từ 5 giờ sáng khiến cô bỏ qua những cơn đau lưng âm ỉ.
“Cơn đau di chuyển liên tục, mỗi ngày lại đau ở một vùng khác nhau trên lưng”, cô nhớ lại. “Tôi phải dùng miếng dán giữ nhiệt và chườm đá chỉ để có thể đi làm”. Dù đã đến khám bác sĩ đa khoa, chuyên gia vật lý trị liệu và bác sĩ nắn chỉnh cột sống, tất cả đều chẩn đoán ban đầu là rách cơ.
Vào tháng 3 năm 2020, cơn đau trở nên dữ dội đến mức Smith không thể rời khỏi giường. Khi tỉnh dậy, cô bị đau nửa đầu dữ dội và thị lực mờ đi, buộc cô phải đến bác sĩ nhãn khoa. Tại đây, bác sĩ phát hiện xuất huyết trong mắt và ngay lập tức chuyển cô đến bệnh viện. Sau một tuần với hàng loạt xét nghiệm, từ chụp MRI, CT đến sinh thiết tế bào ở lưng, một sự thật kinh hoàng đã được tiết lộ.
Smith đang một mình trong phòng bệnh thì hai bác sĩ bước vào, kéo rèm lại và thông báo cô bị ung thư phổi giai đoạn cuối đã di căn đến cột sống và não. “Họ nói rằng không còn gì có thể làm được cho tôi”, Smith nghẹn ngào kể lại. “Tôi chỉ nhớ đã gọi cho mẹ và khóc nức nở qua điện thoại”. Các bác sĩ thậm chí còn nói với bố mẹ cô rằng cô có lẽ chỉ còn sống được khoảng hai tuần.
Trong những ngày đầu đại dịch Covid, Smith quyết định về nhà để được chăm sóc giảm nhẹ. “Bạn bè tôi đều đến để nói lời tạm biệt. Họ ngồi bên giường và khóc rất nhiều”, cô nhớ lại. “Tôi vẫn còn giữ một cuốn sổ ghi lại những lá thư họ viết cho tôi”.
Trong nhiều thập kỷ, ung thư phổi thường bị coi là căn bệnh của những người đàn ông lớn tuổi hút thuốc, phải đối mặt với sự kỳ thị nặng nề và thiếu hụt nghiêm trọng về ngân sách nghiên cứu. Một phân tích năm 2010 cho thấy căn bệnh này chỉ nhận được 6% kinh phí nghiên cứu, mặc dù là loại ung thư phổ biến thứ ba ở Anh. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, hồ sơ bệnh nhân đã thay đổi. Hút thuốc vẫn là yếu tố nguy cơ chính, nhưng số ca mắc ở những phụ nữ trẻ, khỏe mạnh, không hút thuốc đã tăng lên đáng kể.
Trong khi các chương trình tầm soát ung thư phổi ở Anh tập trung vào những người trên 55 tuổi có tiền sử hút thuốc, giúp phát hiện sớm và có khả năng chữa khỏi ở 76% các ca ung thư, thì những phụ nữ trẻ, không hút thuốc như Smith thường chỉ được chẩn đoán khi ung thư đã di căn.
Tiến sĩ Alex Georgiou, bác sĩ chuyên khoa ung thư tại Guy’s & St Thomas, đã phân tích dữ liệu bệnh nhân để tìm hiểu những thay đổi này. “Từ năm 2010 đến năm 2021, số lượng bệnh nhân không hút thuốc tại phòng khám của chúng tôi đã tăng lên mỗi năm. Năm 2010, con số này là 5% các ca bệnh, đến năm 2021 đã tăng lên 14%”, ông cho biết.
Trong số các ca ung thư phổi không do hút thuốc, 68% là phụ nữ, so với 43% ở nhóm có tiền sử hút thuốc. Tỷ lệ bệnh nhân trẻ tuổi cũng cao hơn: 16% bệnh nhân không hút thuốc ở độ tuổi dưới 50 so với 5% ở nhóm hút thuốc. Số bệnh nhân da đen và châu Á cũng nhiều hơn.
“Chúng tôi có thể dự đoán tỷ lệ bệnh nhân châu Á cao, vì ung thư phổi không do hút thuốc rất phổ biến ở Đông Nam Á”, Georgiou giải thích.
Tại Việt Nam, ung thư phổi ở người không hút thuốc chủ yếu xảy ra ở nữ giới, đa phần là ung thư phổi không tế bào nhỏ. Trong đó, 15-35% trường hợp là do tiếp xúc thụ động với khói thuốc. Ngoài ra, một số yếu tố nguy cơ khác bao gồm tuổi tác, yếu tố di truyền, khói nấu ăn, ô nhiễm môi trường, các bệnh phổi tiềm ẩn, và một số loại virus gây ung thư.
Những phát hiện này phản ánh xu hướng trên toàn thế giới nhưng đến nay vẫn chưa được lý giải một cách đầy đủ. Bà Cecilia Pompili, một bác sĩ phẫu thuật lồng ngực và giảng viên lâm sàng cao cấp tại trường Y Hull York, cho rằng chúng ta chỉ mới bắt đầu đặt ra những câu hỏi. “Trong một thời gian dài, chúng tôi đã không nghĩ ung thư phổi là bệnh của phụ nữ trẻ, thậm chí không đưa họ vào các thử nghiệm nghiên cứu lâm sàng”, bà nói.
Ung thư biểu mô tuyến (adenocarcinoma) là loại ung thư phổi phổ biến nhất được chẩn đoán ở những người không hút thuốc. Trong khi một số phụ nữ gặp các triệu chứng “kinh điển” như ho dai dẳng và ho ra máu, thì ở những người khác, các triệu chứng lại mơ hồ hơn như sụt cân hoặc đau lưng. Pompili cho biết: “Từ kinh nghiệm với một số bệnh nhân, chúng tôi biết rằng một phụ nữ 40 tuổi, khỏe mạnh bị ho dai dẳng có nhiều khả năng được chẩn đoán là bị dị ứng, hen suyễn hoặc nhiễm trùng hơn là một người đàn ông lớn tuổi hút thuốc, người sẽ được chỉ định chụp X-quang ngực”.

Việc xác định lý do ung thư phổi đang gia tăng ở phụ nữ đòi hỏi nhiều nghiên cứu hơn nữa. Nội tiết tố có thể đóng một vai trò. Trên toàn thế giới, ô nhiễm không khí cũng được xác định là một yếu tố nguy cơ đáng kể. Một yếu tố quan trọng khác chưa được hiểu đầy đủ là vai trò của các đột biến gen, đặc biệt ở những phụ nữ trẻ không hút thuốc. Đột biến ở thụ thể yếu tố tăng trưởng biểu bì (EGFR) là phổ biến nhất, được cho là gây ra 10-15% các ca ung thư phổi ở Anh. Nghiên cứu gần đây đã xác định cách ô nhiễm không khí có thể “đánh thức” các tế bào tiềm ẩn trong phổi mang các đột biến gây ung thư này, thúc đẩy sự phát triển của chúng.
Sarah Li, một nhà làm phim tự do 42 tuổi, được chẩn đoán mắc ung thư phổi (đột biến EGFR) vào năm ngoái. Li sống ở London, không hút thuốc và ăn chay. “Tôi bị ho dai dẳng nhưng không lo lắng”, cô chia sẻ. “Ban đầu tôi bị cảm lạnh và cơn ho dường như chỉ kéo dài sau đó”.
Tuy nhiên, sau 4 tháng, khi cơn ho trở nên tồi tệ hơn, Li đã đến gặp bác sĩ đa khoa, hy vọng được kê đơn kháng sinh. Thay vào đó, cô được giới thiệu đi chụp X-quang ngực rồi chụp CT nhanh. Tháng 4 năm 2024, Li biết mình bị ung thư phổi không thể phẫu thuật, với một khối u ở phổi trái và ung thư cũng hiện diện trong các nốt ở phổi phải.
“Ngay cả bây giờ, tôi vẫn thấy lạ khi nói rằng mình bị ung thư phổi”, Li chia sẻ. “Tôi có thể nói tôi bị ung thư nhưng ý nghĩ về ung thư phổi vẫn còn khá xa lạ. Làm sao tôi lại là người đại diện cho bệnh ung thư phổi được chứ? Khi mới được chẩn đoán, tôi đã xem xét lại mọi thứ, tự hỏi: ‘Tại sao? Tôi đã làm gì?'”.
Sau nhiều năm thiếu hụt ngân sách, các phương pháp điều trị tiên phong đang phát triển nhanh chóng, đặc biệt đối với các loại ung thư như của Li, do đột biến gen gây ra. Trong thập kỷ qua, Viện Y tế và Chăm sóc Sức khỏe Quốc gia (Anh) đã khuyến nghị 48 phương pháp điều trị mới cho ung thư phổi, nhiều gấp 6 lần so với thập kỷ trước đó. Đợt hóa trị, xạ trị và liệu pháp miễn dịch đầu tiên của Li đã giúp các khối u của cô giảm đi đáng kể. Tuy nhiên, vào tháng 1, một tổn thương nhỏ đã được tìm thấy trên não của cô. Hiện cô đang thực hiện liệu pháp nhắm trúng đích, một viên thuốc uống hàng ngày và hóa trị bổ sung.
“Cuộc sống bây giờ trở nên mãnh liệt hơn”, cô nói. “Tôi biết rằng cuối cùng thì tế bào ung thư sẽ ‘thông minh hơn’ phương pháp điều trị tôi đang theo. Hy vọng rằng đến lúc đó, sẽ có một phác đồ điều trị khác”.
Smith cũng ở trong tình thế tương tự. Vài tuần sau khi bắt đầu chăm sóc giảm nhẹ, gia đình cô nhận được thông báo qua điện thoại rằng mẫu sinh thiết từ lưng của Smith cho thấy một đột biến gen, ung thư phổi dương tính với ALK và có một phương pháp điều trị. Cô bắt đầu uống 8 viên thuốc mỗi ngày, các loại thuốc ung thư nhắm trúng đích, thuốc ức chế ALK cùng với xét nghiệm máu hàng tháng và chụp chiếu ba tháng một lần. “Mọi việc diễn ra tốt đẹp, khối u đã giảm đi rất nhiều. Sau hai năm, bệnh có tiến triển một chút trong não, vì vậy bây giờ tôi đang theo phác đồ điều trị thứ hai”, cô nói.
Hiện tại, Smith là một giáo viên pilates. Mùa hè vừa qua, trong chuyến đi đến Bali, cô đã được bạn đời Sammy cầu hôn trên bãi biển. Smith chia sẻ rằng biến cố này đã thay đổi hoàn toàn góc nhìn của cô, giúp cô nhận ra “những thứ bạn nghĩ là quan trọng thực ra lại không”. Giờ đây, ưu tiên của cô là gia đình, bạn bè và sức khỏe.
Dù thừa nhận nỗi sợ hãi vẫn còn đó mỗi khi đi chụp chiếu, cô đã học được cách đối mặt. “Nghe có vẻ sáo rỗng, nhưng sau 5 năm, tôi thực sự sống cho ngày hôm nay và cuối cùng đã có thể biết ơn vì điều đó”, Smith bày tỏ.
Admin
Nguồn: VnExpress