Liệt dây thần kinh số 7: Bệnh có tự khỏi được không?

Liệt dây thần kinh số 7, hay còn gọi là liệt dây thần kinh mặt, xảy ra khi dây thần kinh điều khiển các cơ mặt bị tổn thương, dẫn đến yếu cơ hoặc mất khả năng vận động. Tình trạng này thường phát sinh do nhiễm lạnh đột ngột, nhiễm virus như cúm hoặc zona, viêm tai giữa, chấn thương vùng đầu mặt, hoặc các tổn thương não như khối u chèn ép. Các triệu chứng điển hình bao gồm xệ một bên mặt đột ngột, miệng bị méo về phía bên không bị bệnh, mắt không thể nhắm kín, khó nhăn trán và khó phồng má. Trong một số trường hợp, người bệnh còn gặp khó khăn trong việc ăn uống do nước dãi chảy ra và thức ăn dễ rơi khỏi miệng.

Việc phát hiện sớm và điều trị đúng cách có vai trò then chốt trong quá trình hồi phục của bệnh nhân liệt dây thần kinh số 7. Khả năng phục hồi phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm mức độ tổn thương, tuổi tác của bệnh nhân và thời điểm bắt đầu điều trị. Thông thường, những người trẻ tuổi, bị bệnh ở mức độ nhẹ và được điều trị sớm thường có khả năng hồi phục gần như hoàn toàn. Ngược lại, bệnh nhân lớn tuổi, bị liệt nặng kèm theo giảm tiết nước bọt, mất vị giác và đi khám muộn có nguy cơ cao gặp phải các di chứng kéo dài.

Bác sĩ theo dõi phẫu thuật u não chèn ép dây thần kinh số 7 bằng kính vi phẫu tích hợp AI. Ảnh: Bệnh viện Đa khoa Tâm Anh
Phẫu thuật u não chèn ép dây thần kinh số 7 với AI (Ảnh BVĐK Tâm Anh). Ảnh: Internet

Do bệnh liệt dây thần kinh số 7 không thể tự khỏi hoàn toàn, người bệnh tuyệt đối không nên tự ý điều trị tại nhà. Trường hợp của bạn, với các triệu chứng như méo miệng, mắt nhắm không kín và đã được chẩn đoán liệt dây thần kinh số 7, việc tìm đến các chuyên gia thần kinh là rất cần thiết. Bác sĩ sẽ đánh giá chính xác mức độ tổn thương và chỉ định phương pháp điều trị phù hợp nhất.

Hiện nay, chưa có một phác đồ điều trị chung áp dụng cho tất cả các trường hợp liệt dây thần kinh số 7. Bác sĩ có thể kết hợp nhiều phương pháp khác nhau, bao gồm sử dụng thuốc, vật lý trị liệu, các biện pháp bảo vệ mắt hoặc can thiệp phẫu thuật khi cần thiết. Trong giai đoạn cấp tính, thuốc giảm viêm và giảm phù nề quanh dây thần kinh có thể được chỉ định trong vòng 1-4 ngày đầu. Nếu mắt không thể khép kín hoàn toàn, người bệnh cần sử dụng thuốc nhỏ giữ ẩm hoặc các biện pháp bảo vệ giác mạc để ngăn ngừa loét. Bên cạnh việc dùng thuốc, vật lý trị liệu, ngôn ngữ trị liệu và các bài tập phục hồi chức năng cơ mặt cũng đóng vai trò quan trọng trong việc cải thiện vận động, khả năng giao tiếp và giảm nguy cơ di chứng. Trong trường hợp bệnh kéo dài hoặc tái phát, phẫu thuật có thể được cân nhắc.

Khi nhận thấy bất kỳ dấu hiệu nào như méo miệng, nếp nhăn trán không đều, mắt nhắm không kín, người bệnh cần nhanh chóng đến các cơ sở y tế để được chẩn đoán và điều trị kịp thời. Việc trì hoãn có thể làm giảm khả năng hồi phục, tăng nguy cơ biến chứng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt, giao tiếp và thẩm mỹ của người bệnh. Nhờ vào các thiết bị hiện đại, bác sĩ có thể chẩn đoán chính xác nguyên nhân gây bệnh, can thiệp kịp thời khi cần thiết, giảm thiểu tổn thương cho các mô lành và rút ngắn thời gian hồi phục.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *