Ở tuổi 37, với hai con nhỏ, tôi luôn cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc mỗi khi tan làm và được các con chạy ra đón. Dù vợ tôi không giỏi nấu nướng, và bữa cơm tối thường là đồ ăn mua sẵn, tôi vẫn hài lòng và tự nhủ rằng gia đình hòa thuận là đủ. Tuy nhiên, một sự việc tưởng chừng nhỏ nhặt đã khiến tôi lạc lối.
Tại công ty, tôi có một đồng nghiệp đã ly hôn. Chị ấy thường mang cơm hộp tự nấu đến văn phòng, với đầy đủ các món mặn, canh và rau. Ban đầu, chị mời tôi ăn cùng, rồi dần dà, chị nấu thêm một phần cho tôi. Mỗi khi mở hộp cơm ra, tôi lại cảm thấy xúc động, như thể được trở về những bữa cơm ấm áp mẹ nấu ngày xưa. Từ sự quan tâm giản dị đó, tôi không biết từ lúc nào đã vượt qua giới hạn cho phép.

Bên ngoài, tôi vẫn cố gắng là một người chồng, người cha tốt, mang lại niềm vui cho vợ con. Nhưng mỗi đêm, khi vợ tôi yên giấc trong vòng tay tôi, lòng tôi lại trĩu nặng. Vợ vẫn tin tưởng và trao cho tôi sự bình yên, còn tôi lại đang che giấu một bí mật недостойный. Nhìn các con ngủ say, tôi tự hỏi nếu một ngày chúng biết cha đã phản bội mẹ, ánh mắt của chúng sẽ nhìn tôi như thế nào?
Tôi đã nhiều lần muốn chấm dứt mối quan hệ sai trái này. Nhưng càng cố gắng, tôi càng cảm thấy mình yếu đuối. Chỉ một hộp cơm đơn giản và vài lời quan tâm nhỏ nhặt cũng đủ níu giữ tôi lại. Mặc dù cảm thấy tội lỗi đè nặng, tôi vẫn chưa tìm ra lối thoát. Tôi sợ mất gia đình, sợ ánh mắt ngây thơ của các con, nhưng lại không đủ mạnh mẽ để rời xa người phụ nữ kia.
Khó khăn hơn nữa, chị ấy lại là đồng nghiệp của tôi. Công việc của tôi tại công ty đang rất thuận lợi, tôi được sếp tin tưởng và đề bạt lên vị trí cao hơn với mức lương tốt. Nếu giờ tôi nghỉ việc, tôi sẽ rất tiếc nuối và không biết phải giải thích với vợ như thế nào. Tôi như đang đứng giữa ngã ba đường, không biết lựa chọn nào mới là tốt nhất cho tất cả mọi người.
Admin
Nguồn: VnExpress