Sống tầng 20 chung cư cao cấp vẫn ngập!

Sau khi đọc bài viết “Ác mộng ‘ngập lụt’ trong chung cư cao cấp”, tôi bỗng nhớ lại trải nghiệm kinh hoàng của gia đình mình vào dịp Tết Nguyên Đán nọ. Đó là một trận “lụt” bất ngờ giữa tầng 20 của một chung cư được quảng cáo là cao cấp.

Gia đình tôi chuyển đến đây vì tin vào những lời quảng bá về tiêu chuẩn sống cao cấp, hệ thống kỹ thuật hiện đại và đội ngũ quản lý chuyên nghiệp. Sự cố xảy ra vào đúng mùng một Tết, khi vợ chồng tôi đang ngồi cà phê. Chuông điện thoại reo liên hồi, đầu dây bên kia là giọng nói hốt hoảng của bảo vệ: “Anh ơi, nhà anh bị rò nước xuống tầng dưới, chúng tôi đang phá cửa để vào!”.

Tôi bàng hoàng tức tốc chạy về. Cảnh tượng trước mắt thật kinh khủng: nước ngập lênh láng khắp phòng khách, lan sang phòng ngủ, nhà vệ sinh và tràn cả ra hành lang. Hóa ra, ống cấp nước nóng nối với bình nóng lạnh bị vỡ, phun nước xối xả. Chỉ trong vòng 30 phút ngắn ngủi, thiệt hại ước tính lên đến hàng chục triệu đồng: sàn gỗ phồng rộp, tủ kệ hư hỏng, các thiết bị điện tử ngấm nước.

Lúc đó, câu hỏi lớn nhất trong đầu tôi là: Tại sao một sự cố nhỏ như vậy lại có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng đến thế? Sau khi bình tĩnh lại, tôi tìm hiểu và nhận ra đây là một vấn đề khá phổ biến. Các chung cư hiện đại thường sử dụng hệ thống cấp nước âm tường hoặc âm trần. Các thiết bị như bình nóng lạnh, máy giặt, máy rửa bát, vòi nước đều được nối với hệ thống chính bằng các đoạn ống dẫn hoặc dây cấp.

Những đoạn ống này thường là dây mềm (inox hoặc nhựa lõi thép) với gioăng cao su và đầu nối ren. Sau một thời gian sử dụng, dưới tác động của áp lực nước hoặc do chất lượng dây kém, đầu nối lỏng, chúng rất dễ bị bung vỡ. Điều đáng lo ngại là những sự cố này thường diễn ra âm thầm, không có dấu hiệu báo trước. Nếu gia chủ vắng nhà hoặc phát hiện chậm trễ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Sau sự cố “lụt” bất ngờ, ngoài việc sửa chữa nhà, tôi đã chủ động thực hiện một loạt các biện pháp để phòng tránh những rủi ro tương tự. Dưới đây là những kinh nghiệm tôi rút ra, hy vọng sẽ hữu ích cho những ai đang sống trong các căn hộ chung cư:

Thứ nhất, thay thế toàn bộ dây cấp mềm bằng ống cứng inox hoặc ống đồng. Tôi đã mời thợ kỹ thuật đến thay thế tất cả các đoạn ống dẫn mềm, đặc biệt là ống cấp nước vào bình nóng lạnh và vòi lavabo, bằng ống inox 304 hoặc ống đồng chịu lực cao, nối bằng co nối hàn hoặc ren chắc chắn. Mặc dù chi phí có cao hơn, nhưng đây là giải pháp an toàn và bền vững hơn nhiều so với việc sử dụng dây cấp mềm bán sẵn trên thị trường.

Thứ hai, lắp đặt van khóa riêng cho từng thiết bị. Trước đây, mỗi khi cần khóa nước, tôi phải khóa van tổng, rất bất tiện. Sau khi nâng cấp, tôi yêu cầu lắp van khóa tay ngay tại vị trí của bình nóng lạnh, máy giặt, bồn rửa. Nhờ đó, khi cần thay thế, sửa chữa hoặc phát hiện rò rỉ, tôi có thể khóa nước nhanh chóng chỉ trong vài giây.

Thứ ba, lắp đặt thiết bị cảm biến nước cảnh báo rò rỉ. Đây là một thiết bị nhỏ nhưng cực kỳ hiệu quả. Tôi mua một bộ cảm biến nước không dây và đặt ở những vị trí dễ xảy ra rò rỉ như dưới chậu rửa, gần bình nóng lạnh, máy giặt. Nếu có nước rò rỉ, cảm biến sẽ phát ra tiếng còi báo động và gửi cảnh báo đến điện thoại của tôi. Nhờ thiết bị này, tôi đã từng ngăn chặn kịp thời một vụ rò rỉ nhẹ do ron cao su đầu ống bị nứt.

Thứ tư, kiểm tra hệ thống định kỳ mỗi 6 tháng. Tôi tạo thói quen kiểm tra các đoạn nối ống, dây cấp nước, tình trạng van và các dấu hiệu rò rỉ mỗi 6 tháng một lần. Việc này chỉ mất khoảng một tiếng đồng hồ, nhưng giúp phát hiện sớm các dấu hiệu xuống cấp như ố vàng, rỉ sét, mùi ẩm mốc hoặc tiếng nước chảy bất thường.

Thứ năm, không lắp đặt thiết bị một cách tùy tiện. Một sai lầm phổ biến là nhiều gia đình tự ý lắp đặt các thiết bị như máy giặt, bình nóng lạnh mà không kiểm tra kỹ chất lượng ống nối, siết ren đúng lực hoặc thực hiện chống rò rỉ đúng cách. Kinh nghiệm của tôi là: thợ kỹ thuật có kinh nghiệm luôn biết cần kiểm tra những gì, và những chi tiết nhỏ như lớp keo lụa chống rò, vặn siết đủ lực cũng tạo nên sự khác biệt lớn.

Cuối cùng, sống trong chung cư, đừng để sự chủ quan dẫn đến thảm họa. Tôi hiểu rằng không phải ai cũng có thời gian hoặc điều kiện để kiểm tra kỹ thuật thường xuyên, nhưng hãy nghĩ xem: chỉ một đoạn dây ống mềm trị giá chưa đến 200.000 đồng có thể gây ra thiệt hại hàng chục triệu đồng, ảnh hưởng đến cả gia đình bạn và những người hàng xóm xung quanh. Đó không còn là vấn đề cá nhân mà là trách nhiệm với cộng đồng sống chung trong một tòa nhà.

Dù hiện đại đến đâu, chung cư cũng không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối nếu cư dân không chủ động phòng ngừa. Ban quản lý tòa nhà có thể lắp đặt cảm biến nước tổng hoặc hệ thống cảnh báo chung, nhưng mỗi hộ gia đình vẫn cần tự bảo vệ căn hộ của mình. Sau sự cố đáng tiếc, tôi nhận ra rằng một ngôi nhà không chỉ cần đẹp và tiện nghi mà còn cần an toàn và được phòng ngừa rủi ro một cách kỹ lưỡng.

Hy vọng những chia sẻ này có thể giúp ai đó tránh được những trải nghiệm kinh hoàng như tôi từng gặp phải. Nếu bạn đang sống trong một căn hộ chung cư, hãy dành chút thời gian cuối tuần để kiểm tra lại hệ thống nước. Đó là một khoản đầu tư nhỏ nhưng vô cùng giá trị cho sự bình yên lâu dài của bạn.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *