Từng sở hữu bằng lái xe tại Mỹ, nhưng do hết hạn, tôi không thể chuyển đổi sang bằng lái Việt Nam. Với tinh thần thượng tôn pháp luật, tôi quyết định đăng ký học và thi lại bằng lái xe, xem đây là cơ hội ôn lại luật giao thông và làm quen lại với việc cầm lái sau thời gian dài gián đoạn.
Quá trình học lái xe tại Việt Nam không hề đơn giản. Tổng chi phí lên đến hơn 22 triệu đồng, bao gồm 710 km thực hành lái xe, và hai kỳ thi: tốt nghiệp tại trung tâm và sát hạch chính thức. Tôi chọn thi ở Hậu Giang, cách TP.HCM khoảng 200 km, theo lời khuyên sẽ được xếp lịch thi sớm hơn. Tuy nhiên, từ lúc đăng ký đến ngày thi sát hạch, tôi vẫn phải chờ đợi gần 5 tháng.
Bước vào kỳ thi, tôi khá tự tin. Phần lý thuyết với 600 câu hỏi, bao gồm kiến thức của bằng lái hạng B (hạng tôi thi) cũng như các hạng A, C, D, đòi hỏi sự tập trung cao độ. Sa hình và đường trường có độ khó nhỉnh hơn so với bài thi ở Mỹ, nhưng kinh nghiệm lái xe thực tế giúp tôi vượt qua.
Tuy nhiên, phần thi mô phỏng lại trở thành “cơn ác mộng” thực sự. Dù có nhiều năm lái xe an toàn và chưa từng gây tai nạn, tôi vẫn không hiểu vì sao mình trượt. Bài thi gồm khoảng 10 tình huống, mỗi tình huống lại có một “điểm canh” riêng. Thí sinh phải bấm phím Space vào đúng thời điểm, đôi khi còn trước cả khi thấy rõ nguy hiểm. Có những tình huống tôi phải bấm trước khi một đứa trẻ kịp bước xuống đường, hoặc bấm muộn dù đã thấy công nhân thi công từ xa.
Các phần mềm luyện thi khác nhau có cách chấm điểm khác nhau, và bài thi thật thì lại càng khác biệt. Có lúc tôi mỏi mắt tìm mà không thấy tình huống nguy hiểm, hóa ra chính “tôi” mới là mối nguy: xe mô phỏng tự vượt đèn đỏ, lao xuống dốc hoặc lấn làn ngược chiều – những điều tôi không bao giờ làm ngoài đời thực. Kết quả là tôi đạt điểm gần tuyệt đối ở ba phần thi: lý thuyết, sa hình, đường trường, nhưng lại trượt ở phần mô phỏng.
Tôi từng tự tin vào kỹ năng lái xe của mình, nhưng giờ lại thất bại chỉ vì 10 lần bấm phím Space. Sắp tới, tôi sẽ phải nghỉ làm thêm hai ngày, xa gia đình để quay lại Hậu Giang thi lại, tốn thêm chi phí đi lại, khách sạn và lệ phí, với hy vọng lần này sẽ bấm đúng nhịp. Đêm qua, tôi đã trằn trọc không ngủ được. Tôi tiếc công sức, tiền bạc, và có chút hoang mang khi bản thân có đủ kiến thức, kỹ năng lái xe an toàn, nhưng lại thiếu “cảm quan mô phỏng” để biết khi nào cần bấm phím cách.
Admin
Nguồn: VnExpress