Mộ Tutankhamun: Nguy cơ sụp đổ và bảo tồn di sản

Ngôi mộ của pharaoh Tutankhamun, một di sản khảo cổ vô giá nằm trong Thung lũng các vị vua ở Luxor, Ai Cập, đang đối mặt với nguy cơ xuống cấp nghiêm trọng. Các vết đứt gãy lớn trên trần phòng chôn cất và lối vào đang tạo điều kiện cho nước mưa xâm nhập, gây ra các vết nứt nhỏ. Đá phiến Esna, vật liệu chính của ngôi mộ, có đặc tính giãn nở và co lại theo độ ẩm, làm tăng nguy cơ biến dạng và sụp đổ, đe dọa cả cấu trúc lẫn những trang trí tinh xảo bên trong.

Thung lũng các vị vua, nằm ở phía tây Luxor, là nơi tập trung hàng chục ngôi mộ hoàng gia được xây dựng sâu trong lòng núi. Khu vực này thường xuyên hứng chịu những trận lũ quét bất ngờ, gây xói mòn nghiêm trọng. Một trận lũ lớn vào năm 1994 đã nhấn chìm cả thung lũng trong bùn, làm xói mòn các lớp đá và khiến độ ẩm trong các ngôi mộ tăng vọt. Điều này tạo điều kiện cho nấm phát triển mạnh mẽ, tàn phá nhiều bức tranh và bích họa quý giá. Cấu trúc địa chất yếu của thung lũng, chủ yếu là đá phiến Esna dễ hư tổn, càng làm trầm trọng thêm tình hình.

Tranh tường trong phòng chôn cất ở mộ pharaoh Tutankhamun. Ảnh: Universal Images
Tranh tường lăng mộ Tutankhamun: Kho báu nghệ thuật Ai Cập cổ đại. Ảnh: Internet

Trong một bài báo đăng trên tạp chí Nature’s npj Heritage Science, giáo sư Sayed Hemeda từ Đại học Cairo đã chỉ ra rằng độ bền kết cấu của mộ Tutankhamun đang suy giảm. Ông xác định trận lũ năm 1994 là một bước ngoặt, tạo điều kiện cho nước xâm nhập vào mộ, làm tăng độ ẩm và kích thích sự phát triển của nấm gây hại cho các bức tranh tường. Nghiên cứu của ông khuyến nghị cần giảm thiểu sự biến động độ ẩm để bảo tồn ngôi mộ bằng cách điều chỉnh môi trường bên trong, đồng thời thực hiện một chương trình gia cố và bảo tồn toàn diện.

Ngôi mộ KV62 của pharaoh Tutankhamun là một trong những phát hiện khảo cổ quan trọng nhất của thế kỷ 20. Nó được nhà khảo cổ học người Anh Howard Carter phát hiện vào ngày 4 tháng 11 năm 1922, sau nhiều năm khai quật. Ngôi mộ nằm ẩn mình sau một lối vào bị chôn vùi giữa đống đổ nát của các ngôi mộ khác và có kích thước nhỏ hơn nhiều so với các khu mộ thuộc Vương triều thứ 18. Các nhà nghiên cứu cho rằng ban đầu, công trình này không được thiết kế như một nơi chôn cất hoàng gia, mà được cải tạo vội vàng sau cái chết đột ngột của vị pharaoh trẻ.

Mộ Tutankhamun bao gồm bốn phòng chính: lối vào, tiền sảnh chứa đồ nội thất và xe ngựa, phòng chôn cất với ba quan tài lồng vào nhau, và nhà kho chứa khoảng 5.000 hiện vật. Những hiện vật này bao gồm mặt nạ vàng, tượng mạ vàng, đồ dùng tinh xảo, vũ khí và đồ vật mai táng, phản ánh những nghi lễ phức tạp liên quan đến khu chôn cất hoàng gia.

Giáo sư Mohamed Atia Hawash từ khoa Khảo cổ học của Đại học Cairo giải thích rằng phần lớn các ngôi mộ trong Thung lũng các vị vua được đẽo sâu vào lớp đá, khiến chúng dễ bị ảnh hưởng bởi lũ quét định kỳ. Lũ lụt tạo ra các hốc đôi khi chứa đầy nước, gây hư hại cho những bức tranh tường. Ông cũng cảnh báo rằng một số ngọn núi xung quanh có các vết nứt kéo dài, đe dọa gây ra sạt lở và sụp đổ lên các ngôi mộ gần đó.

Ông Hawash nhấn mạnh rằng ngôi mộ của Tutankhamun thể hiện kỹ thuật cổ đại tinh xảo trong việc tô màu và sản xuất thuốc màu nhân tạo như xanh dương và xanh lá cây. Để bảo tồn di sản này, ông đề xuất các giải pháp thiết thực như giảm áp lực từ ngọn núi phía trên ngôi mộ hoặc lắp đặt giá đỡ có thể tháo rời bên trong để ngăn chặn nguy cơ sụp đổ. Việc bảo tồn ngôi mộ không chỉ là trách nhiệm đối với lịch sử mà còn là sự trân trọng đối với những kỳ công nghệ thuật và kỹ thuật của người Ai Cập cổ đại.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *