Những tranh luận gần đây về an toàn giao thông, đặc biệt là quy định bắt buộc sử dụng ghế an toàn cho trẻ em trên ô tô, đã gợi mở nhiều góc nhìn đa chiều. Một số ý kiến cho rằng, việc áp dụng quy định này ở Việt Nam cần được xem xét kỹ lưỡng, dựa trên đặc thù giao thông thực tế.
Ở các nước phương Tây, kỷ luật giao thông cao và số vụ tai nạn ít hơn, nhưng khi xảy ra tai nạn, mức độ nghiêm trọng thường lớn do tốc độ di chuyển cao, đôi khi vượt quá 200 km/h. Vì vậy, việc sử dụng ghế an toàn cho trẻ em là biện pháp bảo vệ cần thiết. Ngược lại, tại Việt Nam, số vụ tai nạn nhiều hơn nhưng phần lớn là va chạm nhỏ trong khu vực nội đô, nơi tốc độ di chuyển thường chậm.
Thực tế giao thông tại các thành phố lớn của Việt Nam cho thấy, tình trạng ùn tắc diễn ra thường xuyên, khiến ô tô di chuyển với tốc độ rất chậm, chỉ khoảng 20-30 km/h. Trong bối cảnh này, tai nạn thường là va chạm nhẹ, gây trầy xước xe. Người đi xe máy thường dễ bị thương hơn, trong khi người ngồi trong ô tô, nhờ khung xe, túi khí và dây an toàn, ít khi bị chấn thương nghiêm trọng.
Từ đó, một số người cho rằng không cần thiết phải sử dụng ghế an toàn cho trẻ em khi di chuyển chậm, chỉ cần ôm trẻ vào lòng hoặc cho ngồi chung ghế. Tuy nhiên, quan điểm này tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Dù ở tốc độ thấp, khả năng xảy ra tai nạn nghiêm trọng có thể thấp hơn, nhưng chỉ cần một đoạn đường thoáng, một cú tăng ga bất ngờ hoặc tình huống phanh gấp, trẻ em không được cố định vẫn có thể bị văng, va đập vào các vật cứng trong xe, gây chấn thương. Thói quen bế con trên tay, đặc biệt ở ghế trước, càng làm tăng nguy cơ vì người lớn khó có thể giữ được trẻ khi lực quán tính lớn.
Việc áp dụng ngay lập tức các quy định nghiêm ngặt như ở châu Âu hay Bắc Mỹ, nơi trẻ em bắt buộc phải ngồi ghế an toàn theo đúng tiêu chuẩn, độ tuổi và cân nặng, có thể chưa phù hợp với điều kiện giao thông, thu nhập và thói quen của người Việt. Tuy nhiên, chúng ta có thể tiếp cận vấn đề này một cách thực tế hơn, từng bước cải thiện.
Một giải pháp khả thi là quy định việc sử dụng ghế an toàn cho trẻ em khi xe di chuyển với tốc độ trên 60 km/h. Ở ngưỡng tốc độ này, xe thường đã ra khỏi khu vực nội đô đông đúc và di chuyển trên các trục đường lớn, quốc lộ hoặc cao tốc, nơi tốc độ di chuyển nhanh hơn. Mức độ nguy hiểm của một vụ va chạm ở tốc độ 70-80 km/h khác biệt rất lớn so với va chạm ở 20-30 km/h. Lúc này, dây an toàn và ghế an toàn cho trẻ em không còn là khuyến nghị mà là yếu tố quyết định giữa thương tích nhẹ và chấn thương nghiêm trọng, thậm chí tử vong.
Quy định dựa trên tốc độ có ưu điểm là dễ được người dân chấp nhận hơn. Trong nội đô, khi xe di chuyển chậm, quy định có thể nới lỏng hơn, nhưng khi ra đến các tuyến đường cho phép chạy nhanh hơn, quy định sẽ được siết chặt. Cách tiếp cận này mang tính chuyển tiếp, linh hoạt và tránh gây cảm giác áp đặt.
Tuy nhiên, quy định trên giấy cần đi kèm với các biện pháp tuyên truyền để nâng cao nhận thức của cha mẹ về nguy cơ tai nạn ở tốc độ cao và tầm quan trọng của ghế an toàn. Đồng thời, cần khuyến khích các hãng taxi và xe công nghệ trang bị ghế an toàn cho trẻ em, tạo thêm lựa chọn an toàn cho phụ huynh khi di chuyển đường dài. Các chính sách ưu đãi thuế hoặc giảm giá cho các thiết bị an toàn đạt chuẩn cũng cần được xem xét để ghế trẻ em trở nên dễ tiếp cận hơn với nhiều gia đình.
Bảo vệ trẻ em là trách nhiệm của toàn xã hội. Chúng ta có thể tranh luận về mức phạt, cách xử phạt hoặc lộ trình áp dụng, nhưng mục tiêu chung là giảm thiểu tối đa thương vong cho trẻ em khi tham gia giao thông. Từ những khác biệt trong điều kiện giao thông giữa các quốc gia, chúng ta có thể tìm ra một hướng đi thực tế, bắt đầu bằng việc siết chặt việc sử dụng ghế an toàn cho trẻ em trên những đoạn đường và ở những tốc độ mà chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Một chiếc ghế nhỏ và một quy định có vẻ phiền phức có thể là yếu tố quan trọng để bảo vệ tương lai của trẻ em.
Admin
Nguồn: VnExpress
