Đau khổ vì chồng so sánh tôi kém cỏi hơn chị dâu

Tôi từng ngây thơ tin rằng, chỉ cần vợ chồng sống chân thành và tử tế với nhau, hôn nhân sẽ tự khắc bền vững. Tôi không kỳ vọng chồng mình phải là một người hoàn hảo, cũng không đòi hỏi anh phải kiếm thật nhiều tiền hay chiều chuộng tôi vô điều kiện. Điều duy nhất tôi mong mỏi, đó là sự tôn trọng. Nhưng trớ trêu thay, điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại trở thành thứ xa xỉ nhất trong cuộc sống hôn nhân của tôi.

Mọi chuyện bắt đầu từ khi anh trai anh kết hôn. Chồng tôi bắt đầu nhắc đến chị dâu với tần suất dày đặc đến khó hiểu. Nào là chị dâu nấu ăn ngon, nào là chị dâu khéo léo, nào là chị dâu quán xuyến việc nhà, đối nội đối ngoại đều giỏi… Và mỗi lần anh nói về những điều đó, anh đều không quên liếc nhìn tôi, như một lời nhắc nhở rằng tôi không được bằng chị ấy. Ban đầu, tôi nghĩ rằng anh chỉ vô tình, nhưng dần dà, sự “vô tình” ấy trở thành một thói quen khó bỏ. Bất kể chuyện gì xảy ra trong nhà, từ việc cơm tối bị trễ, chiếc áo sơ mi chưa được là phẳng, cho đến việc tôi quên mua đúng loại sữa anh thích, anh đều thở dài và buông lời so sánh với sự chu đáo của chị dâu, kèm theo lời ca thán anh trai thật có phúc.

Tổn thương vì chồng luôn so sánh tôi với chị dâu

Tôi vừa phải đi làm, vừa phải lo toan mọi việc trong gia đình, từ chăm sóc con cái, nấu nướng đến giặt giũ. Có những hôm tan làm muộn, tôi vừa bế con vừa nấu ăn, mệt mỏi đến mức không còn thời gian để nhìn mình trong gương. Nhưng mỗi khi tôi than mệt, anh không hề hỏi han một lời. Thay vào đó là những lời so sánh lạnh lùng: “Có bao giờ anh nghe chị dâu than vãn một lời nào đâu.” Tôi không biết mình phải cố gắng đến mức nào mới đủ để làm anh hài lòng. Tôi cũng không thể hiểu nổi, tại sao trong mắt anh, người vợ đầu ấp tay gối lại luôn bị đánh giá thấp hơn một người phụ nữ ngoài cuộc hôn nhân của chúng tôi.

Đã có những lúc, tôi chỉ mong anh có thể nhìn thấy những nỗ lực của tôi. Tôi ước ao anh có thể một lần cảm nhận được cảm giác bị đặt lên bàn cân so sánh với một người phụ nữ khác ngay trong chính ngôi nhà của mình, nó đau đớn đến nhường nào. Nhưng anh chưa bao giờ chịu dừng lại để thấu hiểu. Mỗi khi tôi góp ý, anh đều cho rằng tôi “nhỏ nhen”, “không biết nhìn người giỏi hơn để học hỏi”. Nhưng có ai dạy rằng, yêu chồng là phải chấp nhận việc bị hạ thấp giá trị của bản thân mình?

Điều khiến tôi buồn lòng nhất không phải là việc anh khen chị dâu, mà là việc anh quên rằng mỗi gia đình, mỗi người phụ nữ đều có một hoàn cảnh và khả năng khác nhau. Anh quên rằng tôi đã cùng anh vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất. Anh quên rằng chính tôi là người đã ở bên cạnh anh, chăm lo từng bữa ăn, từng hóa đơn, từng việc nhỏ nhặt mà anh chẳng bao giờ để tâm. Anh chỉ nhớ rằng chị dâu “làm tốt hơn”.

Tình cảm trong tôi đang dần phai nhạt, không phải vì tôi đã hết yêu anh, mà vì sức chịu đựng của tôi đã đến giới hạn. Bất kỳ người vợ nào cũng cần được nhìn nhận và trân trọng. Yêu chồng, tôi chưa bao giờ có ý định so sánh anh với chồng của người khác, bởi lẽ tôi hiểu rằng so sánh nào cũng đều khập khiễng và có thể gây tổn thương cho anh. Thế nhưng, anh lại thản nhiên so sánh tôi với chị dâu. Liệu đó chỉ là sự vô tư, vô tâm hay anh đã thật sự hết yêu tôi rồi? Tôi mong nhận được sự chia sẻ từ mọi người.

Admin


Nguồn: VnExpress

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *